[27]-- Lại yêu ta lần nữa
Kỳ Lân Vương một mực phiền não, vì sao Thuần đã trở lại mà y vẫn cảm giác hắn như thiếu mất một phần linh hồn, nó đã đi đâu?
Bị người khác mang đi.
Mình đúng là một tên đại ngốc, không cẩn thận để người khác có thời cơ, mang đi tâm của Thuần. Trong lòng hắn không chỉ có mình như trước, mà bây giờ có lẽ mình chẳng đáng một đồng, nhưng Kỳ Lân Vương không nản chí, y muốn vãn hồi tâm ái nhân.
Vậy phải làm sao? Lễ tình nhân lần trước đã bị Thuần cự tuyệt, cái này đều do mình thường hái hoa ngắt cỏ, mới thất bại ngay thời khắc mấu chốt. Mất đi một phần yêu, rất đơn giản, nhưng vãn hồi một phần yêu, rất khó.
"Kỳ Lân vương ta, đường đường là vương gia, tay cầm quyền cao, thiên quân vạn mã cũng không sợ hãi, nhưng không thể nào vãn hồi tâm lão bà của mình. Ai!" Kỳ Lân Vương ngửa mặt lên trời thở dài.
Tiếp tục như vậy không được, phải nghĩ cách mới tốt. Vì vậy, Kỳ Lân vương tìm đến Lý Hiểu Nhạc, Ôn Lương Ngọc và Giả Thành Thực thương lượng đối sách.
Giả Thành Thực sống trong xã hội hiện đại văn minh, rất tự tin dạy Kỳ Lân Vương: "Cảm động là nền móng của ái tình, ngài ngẫm lại, hắn thất tình, có ngài an ủi chờ đợi, là chuyện may mắn cỡ nào."
"Bổn vương không phải thập toàn đại bổ hoàn!" Kỳ Lân Vương nghe được lời này, không hề cao hứng.
"Hoa tiền nguyệt hạ đối hà nhân, ngài phải làm hắn cảm động." Giả Thành Thực nói.
"Giả Thành Thực, ngươi từng yêu chưa?" Lý Hiểu Nhạc hỏi.
"Chưa." Giả Thành Thực nói.
"Một người chưa từng yêu lại dạy người khác theo đuổi vợ cũ, được không?" Lý Hiểu Nhạc hỏi tiếp.
Giả Thành Thực vô cùng tự tin nói: "Được, ta là người sống trong xã hội văn minh nghìn năm lịch sử, không cẩn thận rơi xuống đây, để các ngươi xem thường, ta đâu còn mặt mũi với thiên thiên vạn vạn huynh đệ tỷ muội xuyên không! Vương gia, ngài yên tâm, chắc chắn ta sẽ giúp ngài theo đuổi được Vương phi."
"Chúng ta nhìn xem, cố gắng a, Vương gia!" Ôn Lương Ngọc cổ vũ Kỳ Lân Vương.
"Chiêu thứ nhất, liệt nữ sợ triền lang. Vương gia chỉ cần thời thời khắc khắc xuất hiện bên cạnh hắn, quan tâm hắn, chắc chắn hắn sẽ cảm động."
Kỳ Lân Vương vừa nghe, có lý. Vì vậy lập tức hành động, cuốn lấy Vương phi.
Buổi sáng, Kỳ Lân Vương đến chỗ Vương phi, tuyên bố: "Từ hôm nay trở đi, ta sẽ đến đây ở, cùng Vương phi bồi dưỡng tình cảm, Thuần, ngươi xem được không." Đối mặt với tươi cười nịnh nọt của Kỳ Lân Vương, Thuần vương phi rùng mình một cái. Chẳng lẽ Vương gia có bệnh?
"Không được, ta không đồng ý. Chúng ta đã ly hôn, ta không có nơi nào mới tạm thời ở đây, ngươi đừng tưởng rằng ta còn yêu ngươi mới ở đây." Thuần mãnh liệt phản đối.
"Thuần, đừng như vậy, được không. Ta chỉ là muốn ở gần chăm sóc ngươi, thân thể ngươi không tốt, trước kia ta không làm tròn bổn phận vụ của một trượng phu, hiện giờ ta đền bù tổn thất còn kịp chứ? Cho ta một cơ hội, để ta chăm sóc ngươi."