[34]- Đoàn tụ sum vầy
Kỳ thật đôi khi, tình yêu đến cũng không oanh oanh liệt liệt, không phải đôi ta cùng chết. Nó là một loại bệnh, một khi nhiễm sẽ thành bệnh mãn tính, chỉ lơ đãng nó liền xâm nhập linh hồn. Tựa như Huyền Vũ Vương hiện tại, nhìn Giả Thành Thực, y có một ý nghĩ, nếu mỗi ngày hắn bên ta như vậy, thật tốt đẹp biết bao. Giả Thành Thực giống như nước, hương vị thường thường, nhưng thiếu hắn sẽ chết khát, sẽ không thoải mái. Lúc này Huyền Vũ Vương mới ý thức được, ta yêu sao?
Ngươi nói, một người chân thối có gì mới lạ không, thực tế nam nhân thường thối chân, không phải chuyện lạ. Nhưng thối đến trình độ của Huyền Vũ Vương, quả thật hiếm có.
Hoàng Thượng khoe khoang với các sứ thần ngoại quốc: "Mẫu đơn trong ngự hoa viên của ta đẹp nhất thiên hạ."
"Thần không tin." Sứ thần ngoại quốc nói.
"Trẫm là hoàng đế, là thiên tử, sao lại gạt người."
"Nhưng ta chưa thấy ngự hoa viên của bệ hạ, sao biết là mẫu đơn xinh đẹp nhất."
Đúng vậy, hiện tại mẫu đơn không nở hoa, đương nhiên sẽ không nhìn ra hoa mẫu đơn xinh đẹp.
"Ba ngày, không quá ba ngày, trẫm sẽ cho ngươi xem, ngự hoa viên của trẫm có bao nhiêu đẹp."
Hoàng đế lệnh cho Kỳ Lân Vương, trong ba ngày phải làm mẫu đơn nở hoa. Kỳ Lân Vương gặp khó, mẫu đơn mới ra nụ nho nhỏ, ba ngày nở hoa, có lầm không. Kỳ Lân Vương xoay như chong chóng, Vương phi cũng lo lắng, liền tìm đến Lý Hiểu Nhạc và Ôn Lương Ngọc thương lượng.
"Việc này phải đi cầu Giả Thành Thực." Ôn Lương Ngọc nói.
"Tìm hắn, hắn có cách?" Vương phi khó hiểu hỏi.
"Đương nhiên là có, chúng ta mua nước rửa chân của Vương gia nhà hắn tưới hoa, cam đoan hoa liền nở." Ôn Lương Ngọc nói.
Vương phi hạ lệnh tìm Giả Thành Thực, muốn nước rửa chân của Vương gia nhà hắn, một lượng bạc, một chậu.
Nước rửa chân bị đưa vào ngự hoa viên tưới hoa, mẫu đơn liền nở rộ, thật là kinh người! Cung nữ thái giám mắt trợn tròn, hỏi Kỳ Lân Vương: "Vương gia, phân bón siêu cấp này, ngài mua ở đâu vậy?"
"...... Đây là bí phương, không tiết lộ ra ngoài." Kỳ Lân Vương ngẫm nghĩ nửa ngày mới nói một câu.
"Hảo, thật tốt quá!" Hoàng đế cười sáng lạn, cười tới mức ngươi có thể thấy cổ họng của y. "Kỳ Lân Vương đúng là Kỳ Lân Vương, không chuyện gì không làm được."
"Hoàng thượng quá khen." Kỳ Lân Vương gia rất cao hứng, cùng Hoàng thượng đi tới ngự hoa viên.
"Nghe nói, ngươi có bí phương độc nhất vô nhị làm mẫu đơn sớm nở, bí phương gì vậy, nói nghe một chút." Hoàng đế hiếu kỳ hỏi.
Kỳ Lân Vương ấp úng nửa ngày, cũng không biết nói thế nào mới tốt: "Bí phương này a, bí phương này a, bí phương này a, bí phương này a, bí phương này a, bí phương này a......"
"Ngươi có nói hết không, nói mau a, ta sẽ không cho ai biết." Hoàng đế có chút sốt ruột.
"Thần có thể nói, bí phương là nước rửa chân của Huyền Vũ Vương." Kỳ Lân Vương thật sự không muốn nói, bởi vì cái này là bại hoại thanh danh người ta. Hoàng đế trầm mặc hồi lâu, sau đó tuôn ra tiếng cười kinh thiên động địa.