Quản gia kí sự lục

477 30 0
                                    

[44] - Cướp bóc

Tiểu thâu không thích cướp bóc, nói cướp bóc là không có kỹ thuật. Làm một tên cướp tài giỏi cũng không dễ dàng, vì sao? Ngươi ngẫm xem, cướp bóc là nghề nghiệp đầy thử thách và nguy hiểm, chỉ cần ngươi chịu liều mạng, có thể được rất nhiều tiền, đương nhiên đó là lúc vận khí tốt. Nếu vận khí không tốt, gặp một kẻ đã bị tiểu thâu trộm túi tiền, vậy ngươi còn cướp được cái gì? Nếu gặp một mỹ nhân, không có tiền, ngươi có thể cướp sắc, nếu gặp người vừa nhìn đã chán ghét, còn không có tiền, chắc chắn ngươi sẽ tức giận! Ngươi tức giận, vấn đề vô cùng nghiêm trọng, nghiêm trọng đến muốn chết.

Cướp bóc là nghề nghiệp rất nguy hiểm, nguồn gốc của nguy hiểm là đối tượng ngươi đánh cướp, bởi vì, nếu ngươi cướp phải người rất lợi hại, ngươi có thể bị hắn giết.

Cướp, cũng chia rất nhiều loại, cướp sắc, mọi người gọi là hái hoa tặc; cướp đường, mọi người gọi là thổ phỉ; chen chúc phố lớn ngõ nhỏ, mọi người gọi là lưu manh; còn có một loại chuyên chu du trên nước, chính là hải tặc. Có thể thấy được ngành nghề cướp bóc rất phát triển, nhân tài xuất hiện lớp lớp, Trường Giang sóng sau đè sóng trước, sóng trước bị chém chết trên bờ cát. Tại sao là chém chết? Bọn cướp đều dùng đao mà!

Lý Hiểu Nhạc hận nhất bọn cướp, bọn cướp từng bị hắn xử lý rất nhiều. Nghe nói gần đây trong kinh thành xuất hiện một hái hoa tặc, tuyên bố muốn vào cung trộm hoàng hậu! Bởi vì hoàng hậu xinh đẹp, lại là người hoàng đế thích nhất, quá có tính khiêu chiến và cảm giác thành tựu! Hoàng cung bắt đầu đề phòng nghiêm ngặt, hoàng đế càng cao hứng, trước kia hoàng hậu chết sống không muốn ở chung với y, hiện tại dựa vào lý do bảo vệ hoàng hậu, liền có thể đem hoàng hậu đến phòng mình, hắc hắc hắc...... Nhưng hái hoa tặc vẫn phải xử lý! Bằng không, mặt mũi của ta để đâu! Hoàng đế thầm nghĩ, hạ quyết tâm tìm mọi người thương lượng, cuối cùng Lý Hiểu Nhạc đề nghị: "Gọi Liễu Như Họa phủ mặt nạ của hoàng hậu, giả dạng làm hoàng hậu, chúng ta bảo vệ hoàng hậu giả, thế nào?"

"Không tệ, ý kiến hay!" Hoàng đế lập tức đồng ý.

Lý Hiểu Nhạc tìm đến Liễu Như Họa, nói chuyện này với hắn, Liễu Như Họa cao hứng, thiếu chút nữa nhảy dựng lên: "Thật tốt quá, nhân gia đang muốn làm chuyện gì đó, mấy hôm nay quá tịch mịch, Lý ca ca thật hiểu ý ta."

"Ngươi đồng ý?" Lý Hiểu Nhạc xác nhận.

"Đúng vậy, ta đương nhiên đồng ý, nhưng ta có một yêu cầu nho nhỏ." Liễu Như Họa nhỏ giọng nói.

"Yêu cầu gì?" Lý Hiểu Nhạc hỏi.

"Ta không cần ngươi bảo vệ, ta muốn trông thấy hái hoa tặc, ta sống lâu như vậy, chưa từng có kinh nghiệm bị người cướp sắc, ta muốn mạo hiểm một chút, được không?" Liễu Như Họa kéo ống tay áo Lý Hiểu Nhạc, làm nũng.

"Tùy ngươi, chúng ta tuyệt không ngăn cản ngươi!" Lý Hiểu Nhạc đổ mồ hôi lạnh.

"Thật tốt quá! Hái hoa tặc, đừng khiến ta thất vọng a!" Liễu Như Họa cười âm hiểm.

Đỗ Nhất Đạo, ngoại hiệu là Độc Nhất Đao. Tại sao gọi như vậy? Bởi vì đao pháp của y tinh diệu, ra tay tàn nhẫn, không chút lưu tình. Khinh công của y rất cao, vượt tường như giẫm trên đất bằng. Y làm gì cũng tốt, nhưng y lại muốn làm hái hoa tặc! Người ta giật tiền y cướp sắc, không giống người thường.

Quản gia kí sự lụcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ