Tiếng chuông điện thoại bất chợt reo lên, Chính Kỳ đưa máy lên nghe, nhận ra giọng nói bên kia đầu dây chính là mẫu thân của hắn.
"Chính Kỳ, con đang ở đâu? Hôm nay Tiểu Khương được nghỉ học, chúng ta cùng nhau dùng bữa sáng đi."
Nhắc đến Chính Viễn Khương, Chính Kỳ thực tâm chỉ biết khổ sở, trong mắt mọi người thiếu niên là một đứa trẻ vô tư, nhưng đôi khi lại vô cùng lanh lợi, sắc bén giống như cha của nó, nếu như qúa khứ hắn không làm những việc sai trái, hiện tại hắn, Thụy Đường và Tiểu Khương đã hạnh phúc dưới một mái nhà, nhưng trên đời này hoàn toàn không có hai chữ "nếu như". Từ khi trở về nhà, hắn đã cảm nhận được cuộc sống không còn như trước kia nữa, Viễn Khương lạnh lùng với hắn, phụ thân thì bận rộ chuyện công ty nợ nần, mẫu thân ngày càng già yếu tiều tụy. Hắn nghĩ: ông trời thật có mắt.
"Con biết rồi, con về nhà ngay đây." Chính Kỳ tắt máy, nặng nề mở cửa bước lên xe rời khỏi nhà Thụy Đường.
Ngay lúc này, tại tập đoàn Viên Thụy, thư ký Tiêu đang khốn đốn vì cổ phiếu công ty rớt xuống -0,3%, vô số các cuộc gọi từ các công ty lớn nhỏ đòi lại tiền, hơn nữa chẳng biết đám nhà báo lấy nguồn tin từ đâu mà cả gan viết bài Viên Thụy lừa đảo, chất lượng xuống dốc, kêu gọi mọi người tẩy chay.
"Thư ký Tiêu, có chuyện không ổn rồi."
"Nói đi."
"Phó giám đốc Minh, ông ấy nhảy lầu tự tử!"
"Cái gì!"
Tiêu Phàm nghe tin ngay lập tức rời khỏi phòng làm việc, nhìn thấy đám đông bên ngoài cửa công ty lúc này không những ngoài phóng viên ra còn có nhân viên công ty đang tụ tập thi nhau bàn tán. Giữa sân, xác người đàn ông mặc âu phục đen nằm bất tỉnh trên mặt đất, cánh tay trái và chân phải bị gãy làm cho cơ thể không được trọn vẹn, hai mắt ông trừng lớn, huyết đỏ thẫm không ngừng lan rộng.
"Các người nhìn cái gì, còn không gọi cảnh sát và cấp cứu đi chứ!" Đem toàn bộ máy chụp ảnh từ trên phóng viên ném xuống đất, Tiêu Phàm không nhịn được quát.
"Thiên a, công ty lừa đảo, các người hiện tại nên trốn cho kỹ mới đúng, gọi cảnh sát có mà đến bắt mấy người các ngươi ấy."
"Giám đốc các ngươi lừa đảo biết bao nhiêu dân lành còn phá hoại công việc của người ta. Chậc chậc."
Mọi lời chỉ trích từ phóng viên và người dân xung quanh đổ dồn về phía mình, Tiêu Phàm giận dữ đưa tay nắm thành quyền, ánh mắt kiên cường không dễ dàng chịu khuất nhục.
"Giám đốc chúng ta không phải như những gì các ngươi nói. Các ngươi câm miệng hết cho ta!"
Cô chỉ muốn thanh minh cho giám đốc, Chính Kỳ đối với cô là một giám đốc tài năng, là người nỗ lực chăm chỉ, tuy bên ngoài hắn tàn nhẫn, nhưng bên trong hắn không phải là loại người như vậy, những lời xúc phạm tới danh dự của hắn, cô không chấp nhận. Với tư cách là một thư ký được giám đốc tin tưởng cùng tín nhiệm, cô nhất định tìm ra kẻ đứng sau vụ việc này.
Không lâu sau cảnh sát đã tới hiện trường phong toả, hỏi cung từng nhân viên trong công ty, cũng là lúc vợ con của phó giám đốc Minh chạy đến khóc lóc đòi lại công bằng, một buổi sáng ngày hôm đó hỗn loạn không khác gì thế chiến thứ nhất, Tiêu Phàm đau đầu chịu không được phải xin phép nghỉ một ngày,
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn] Ái nhân đích đại vô tình
Fiksi UmumTác giả: Nhộng Hiên Thể loại: 1x1, ngược luyến tàn tâm, anh tuấn công sửu nhược (bao gồm nhược trí) thụ, sinh tử, kết thúc viên mãn.