Chương 130

13.4K 479 141
                                    

Ánh mặt trời ấm áp cũng đã lên cao, tô điểm cho hạnh phúc của ngày mới. Qúy Duyệt Phong chống đầu dậy ngắm nhìn người con gái đang ngủ say, trong ánh mắt dâng lên cảm giác thỏa mãn khiến cho cô cười ngoác miệng đến mang tai. Đưa ngón tay vén đi những sợi tóc tán loạn trên mặt Tần Nhuế, một vòng lượn quanh, chậm chậm cũng khiến cho tóc phân tán đến nơi khác.

Người trong mộng cứ liên tục bị quấy rầy đánh thức, bất mãn vỗ lên tay Qúy Duyệt Phong, cũng không hề biết phản ứng của mình như vậy càng tăng thêm bản chất thú tính sói đói của ai đó."Nhuế Nhuế, chị đang câu dẫn em sao?" Trên người đột nhiên tăng thêm sức nặng, khiến cho Tần Nhuế hoàn hồn mà tỉnh lại. Cô còn chưa nghe rõ câu nói vừa rồi, thì những nụ hôn của Qúy Duyệt Phong lại đua nhau kéo tới.

"Đừng làm rộn, đêm qua em còn muốn chưa đủ... ưm!"Trải qua một đêm kích tình thân thể vẫn còn nhạy cảm đến dị thường, Qúy Duyệt Phong chẳng qua chỉ kêu đơn giản mấy tiếng, liền dễ dàng như trở bàn tay đem Tần Nhuế kéo vào sâu trong dục vọng."A..." khắc chế không nổi ham muốn mà than nhẹ một tiếng, Tần Nhuế không kiềm hãm được đưa tay ra, đưa mười ngón tay cắm sâu vào trong tóc của Qúy Duyệt Phong.

Hai người quên mình mà kéo dài cơn hoan ái cùng dịch mật đêm qua, ai cũng không phát hiện được cửa phòng lúc này không biết lúc nào đã bị mở ra, ba người sắc mặt tái mét đứng đó nhìn các cô."Ừm... Tiểu Phong... Tiểu Phong!" Làm tình cũng sắp lên đến đỉnh, Tần Nhuế cong người ôm chặt lấy Qúy Duyệt Phong, nhưng khi nhìn thấy Tần lão ba và Tần lão mẹ đứng trước cửa thì trong nháy mắt khuôn mặt cũng trắng bệch.

 Tiểu Phong!" Làm tình cũng sắp lên đến đỉnh, Tần Nhuế cong người ôm chặt lấy Qúy Duyệt Phong, nhưng khi nhìn thấy Tần lão ba và Tần lão mẹ đứng trước cửa thì trong nháy mắt khuôn mặt cũng trắng bệch

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

"Ba, mẹ." Tần Nhuế bối rối không biết làm sao kêu họ, vội vàng kéo Qúy Duyệt Phong lên đưa chăn đắp kín lại. Bầu không khí lúc này ngưng kết như đóng băng. Nhìn sắc mặt cha mẹ nhợt nhạt, Tần Nhuế quả thực không nghĩ ra làm sao mà bọn họ đột nhiên lại đến đây. Nhưng phát hiện bên ngoài còn có cả Hoắc Vũ đứng đó, thì đáp án không cần nghĩ cũng đã rõ.

"Ba, mẹ, liên quan đến chuyện này, con sẽ sẽ giải thích với mọi người. Bậy giờ, làm phiền mọi người trước tiên ra phòng khách chơ con có được không?" Cho dù là tình huống bị buộc phải come out, thì trên gương mặt Tần Nhuế ngoại trừ một chút vui vẻ bị người khác đánh vỡ gây ra lúng túng thì cũng không còn gì, thậm chí đến cả sự thất thố cơ bản về kinh sợ cũng không có.

Nhìn thấy ba người kéo nhau ra phòng khách, Tần Nhuế thở dài một hơi, nhíu chặt chân mày. Cô không hề nghĩ tới trong tình cảnh như vậy mà lại bị cha mẹ đánh vỡ, chỉ cần nhìn sơ qua biểu tình của Tần lão mẹ thì Tần Nhuế cũng biết mọi chuyện tuyệt đối sẽ không hề thuận lợi."Tần Nhuế, thật xin lỗi." Lúc này, người trong ngực lại phát ra âm thanh buồn buồn, cô cúi đầu nhìn, chỉ thấy khuôn mặt Qúy Duyệt Phong đầy áy náy nhìn mình, trong đối trong mắt đen chứa đầy lo âu. Em ấy đang sợ sao?

[BHTT]-[EDIT] THIẾT NGỤC MÊ TÌNH [Hoàn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ