Trần Hiểu Lam nổi giận mà nhìn ra phía cửa, nàng đi đến giường ngồi xuống trong lòng rất khó chịu, nam nhân kia vậy mà tìm đến tận cửa. Nàng nắm lấy gối đầu ném đến cánh cửa, rồi lại buồn bực mà nằm xuống giường, nàng xoay lưng vào bên trong chỉ chừa lại bóng lưng đối diện cửa phòng.
Cánh cửa được mở ra, Tô An Lâm đưa tay nhặt cái gối bị ném xuống đất đặt lên giường, cô ngồi xuống giường cười khẽ một tiếng.
Trần Hiểu Lam nghe cô cười thì tức giận thêm, nàng xoay người lại định sẽ cho cô một trận, nhưng khi vừa nhìn qua liền ngơ cả người.
Tô An Lâm vừa mới tắm xong , cô không mặc đồ ngủ chỉ mặc mỗi áo sơ mi trắng dài tới nữa đùi, do ngồi trên giường nên áo sơ mi bị kéo lên phía trên, khiến phần đùi trắng nõn lộ ra bên ngoài .Tóc cô còn ướt nên nước theo đuôi tóc chảy xuống thấm ướt áo, do không mặc áo ngực nên khi áo sơ mi ướt liền dính sát vào người, có thể nhìn thấy hai đỉnh hồng nhô ra.
Trần Hiểu Lam trơ mắt nhìn hai điểm hồng nhạt ấy, miệng nàng trở nên khô đắng ,nàng muốn ngậm lấy thứ đó.
Tô An Lâm nhìn nàng như vậy thì lại đứng lên, cô đi đến tủ lấy máy sấy tóc, ánh mắt nhìn vào mặt gương liền nhìn đến gương mặt của nàng.
Trần Hiểu Lam hơi thở nàng càng nặng nề , khi những giọt nước chảy xuống bờ mông căn tròn, ánh mắt nàng trở nên nóng rực, nàng muốn đứng lên xoa bờ mông của cô.
Tô An Lâm cố tình hạ tay xuống , cổ áo sơmi rơi xuống ngang vai làm lộ ra cảnh xuân mê người, Trần Hiểu Lam càng nhìn càng thấy hỏa khí dâng cao ,ánh mắt nàng tràn đầy lửa dục vọng. Tô An Lâm nhếch môi tạo thành nụ cười quyến rũ, quả nhiên lão bà của cô cũng có thể hóa thành sói a.
Trần Hiểu Lam hoàn toàn quên mất chuyện mình giận dỗi cô, nàng tiến đến ôm lấy Tô An Lâm vùi đầu vào cổ cô, nàng hít một hơi thật sâu mùi bạc hà xộc thẳng vào khoang mũi .
Tô An Lâm ngừng sấy tóc, nhẹ nhàng xoay người thoát khỏi cái ôm của nàng, cô lắc eo tiến đến giường chui vào trong chăn , rồi thản nhiên tìm tư thế thoải mái để ngủ. Trần Hiểu Lam trừng mắt nhìn cái người vừa khiến mình dâng lên hỏa, chọc ghẹo nàng xong thì trốn vào chăn ngủ ngon lành , nàng cố nén dục vọng bò lên giường nằm xuống. Cả một đêm bức rức khó chịu, nàng quay qua lại thấy cảnh đồi núi lấp ló, chắc chắn nàng chết nghẹn mất thôi.
Sáng ra Tô An Lâm tinh thần sảng khoái tỉnh dậy ,còn Trần Hiểu Lam hai mắt như gấu trúc nhìn cô ai oán, nàng đưa tay xoa đôi mắt đau rát, rồi bĩu môi mà nằm lại xuống giường.
Trần Hiểu Lam quyết định hôm nay không đi làm, nàng nhắm mắt lại muốn ngủ tiếp lại không an tâm, chẳng may khi nàng không ở công ty thì tên đó lại đến thì sao. Trần Hiểu Lam càng nghĩ càng khó chịu, nàng lại bật người ngồi dậy, nàng không thể để cô một mình
Tô An Lâm ngồi trên ghế mà xem văn kiện, cô đọc được vài chữ lại liếc nhìn qua cửa kính, rồi lại cười ngây ngô khiến Ngụy Thư Diệp sợ hãi.
Ngụy Thư Diệp trong lòng dâng lên cảm thán, Tô tổng nhà ta cũng có lúc thế này nha ,đúng là người đang yêu có khác.
Trần Hiểu Lam ngồi đánh máy mà tâm trí chạy đi đâu không biết, chợt nàng nghe tiếng xì xào liền ngẩng đầu lên xem, cái tên hôm qua đang ôm một bó hoa rất lớn mà đi vào văn phòng.
BẠN ĐANG ĐỌC
BH (Hiện đại) Nàng Là Nữ Nhân Của Ta
Ficción Generalbách hợp tiểu thuyết. thể loại: hiện đại , ấm áp , ngự tỷ thụ + tiểu muội công (H hơi nhiều) Văn án: Trần Hiểu Lam tỉnh lại thì đã bị người ta ăn sạch sẽ đáng nói nhất là nàng không biết đó là ai chỉ để lại mảnh giấy ghi đúng 6 chữ Mấy năm sau nàng...