Có hai cậu nhóc trạc tuổi với Ngô Thế Huân tới rủ cậu cùng đi bơi, Phác Xán Liệt tự nhiên cũng đi theo.
Cái gọi là hồ bơi thực ra là một con sông ở hạ lưu, nước sông từ trên núi chảy xuống một chỗ đất khá bằng phẳng tạo thành một cái hồ nhỏ bán kính khoảng vài mét. Nước trong hồ không sâu, tiến tới chỗ sâu nhất cũng chỉ cao tới ngực.
Hai cậu nhóc kia cởi hết quần áo ra, chỉ còn sót lại mỗi quần lót, đứng ở trên tảng đá lớn thả người nhảy xuống, giống như tư thế cá nhảy xuống nước. Vừa lấy tay lau nước trên mặt vừa hướng Ngô Thế Huân ở trên bờ hô "Mấy người cũng mau xuống đi"
"Đợi chút, sẽ xuống ngay!" Cậu quay đầu nhìn Ngô Thế Huân "Ca, anh xuống nước không?"
Phác Xán Liệt cười cười "Đến đây là để bơi mà, không xuống nước làm sao bơi được"
Ngô Thế Huân cởi áo ra, tiếp đó cởi đến quần jean, chỉ còn sót lại quần lót màu xanh lam. Phác Xán Liệt nhìn cậu từ trên xuống dưới vài lần, rồi cũng cởi quần áo, nhảy xuống nước (Joo: Hẳn là nhìn vài lần ==+)
Phác Xán Liệt trước giờ chưa từng bơi ở những chỗ như này, có chỗ sâu chỗ cạn, hơn nữa dòng chảy của nước cũng thay đổi, giống như đang kiểm tra kỹ thuật bơi lội.
Nước trong hồ quả thật rất trong sạch, khát nước cũng có thể trực tiếp uống mấy ngụm.
Mới đầu là mạnh ai người nấy bơi, sau đó chả biết sao lại trở thành một trận thủy chiến. Ngô Thế Huân với Phác Xán Liệt là cùng một phe, hai cậu nhóc kia ở phe khác, hướng về đối phương mà tạt nước, xem ai tạt nhiều hơn.
Phác Xán Liệt với Ngô Thế Huân hiển nhiên không phải đối thủ của hai cậu nhóc kia, bị buộc đến phải lui về phía sau, đến chỗ nước rất cạn, cao không đến bắp đùi. Ngô Thế Huân đứng ở trước Phác Xán Liệt lùi về sau một bước, không cẩn thận ngã vào lồng ngực của Phác Xán Liệt (Joo: ôi phim Hường Quắc lỡn mợn ~ )
Phác Xán Liệt nhanh chóng đỡ lấy cậu, theo bản năng muốn đem cậu ôm thật chặt, thế nhưng lý trí lại nhắc nhở hắn không nên làm thế.
Ngô Thế Huân luống cuống tay chân một lúc lấy lại thăng bằng, xoay người hỏi "Ca, anh không sao chứ?"
"Không"
Bốn người nghịch nước một chút rồi ngồi an vị ở trên tảng đá lớn, chờ cho mái tóc ướt nhẹp cùng quần lót khô một chút, mới mặc quần áo vào rời đi. Hai cậu nhóc kia rủ Ngô Thế Huân đi lấy tổ chim, trèo lên cái cây cao mấy mét, đem chim non cánh chưa mọc chắc với tổ chim lấy xuống.
Mùa hè, trong rừng cây đâu đâu cũng có tiếng chim hót thánh thót, thỉnh thoảng có con rắn trườn qua phá vỡ âm thanh trong trẻo đó.
Chơi tới khi mệt nhoài, đến khi trời sắp tối thì trở về chỗ ăn cỗ. Ăn xong cỗ thì trời đã tối hù, khách mời mỗi người trên tay đều cầm đèn pin tản hết về nhà mình.
Bình minh vừa lên, hoàng hôn đã xuống, nông thôn mỗi ngày đều cứ thế bình đạm trôi qua.
Phác Xán Liệt đến Ngô gia ở đã là ngày thứ hai mươi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chuyển Ver][ChanHun][Vợ Ngoan Muốn Bắt Đầu Nuôi Từ Nhỏ]
FanfictionEditor: Kwon Jian Au: Oh Yeon Joo Thể loại: Hiện đại, thanh thủy văn, điền văn, công sủng thụ, bình phàm hiền lành thụ, ngụy huynh đệ, HE. Ngô Thế Huân là cậu bé sống và lớn lên trên vùng núi cao. Khi cậu còn nhỏ thì cha mất nên mẹ đã đem cậu bỏ vào...