Chương 91

2.6K 63 0
                                    

Nhìn dọc theo đường đi, Phương quý phi đi theo sau lưng Hoàng hậu nói cười ríu rít, cảm giác loại nguy cơ này không biết tới đường nào khiến Liễu Vi Dung căng thẳng thần kinh.

Dù sao trong cung này chỉ có Phương quý phi còn có nhân mạch, ai biết có thể nửa đường gặp chuyện không may hay không.

Nàng vẫn là ở xa tốt hơn.

Quả nhiên, khi đã đi qua hơn phân nửa đường, đột nhiên chạy ra một con mèo, con mèo này thoạt nhìn rất giống như con Huệ phi nuôi trước kia, chỉ là Huệ phi đã đánh chết nó rồi.

Con mèo kia giống như nổi cơn điên tựa như thẳng tắp chạy hướng về phía Hoàng hậu.

Đám người thỉnh an nhất thời kinh hãi, một số còn thét chói tai ra tiếng, tình cảnh nhất thời hỗn loạn, nô tài chung quanh rối rít ngăn cản bên cạnh nương nương nhà mình.

Bạch Liên cũng ngăn ở trước người Liễu Vi Dung.

Liễu Vi Dung thấy Phương Quý Phi lui về phía sau, trong mắt ánh lạnh cùng với chút hả hê, tâm trầm xuống, bước chân lui về phía sau.

Đằng trước Hoàng hậu kinh hãi, luống cuống, trên mặt hơn nửa là tức giận, nhìn con mèo phát cuồng đang thẳng tắp xông về nàng ta, tâm phúc Thị Họa bên người nàng ngăn ở trước mặt Hoàng hậu.

"Người đâu, mau đánh chết con mèo kia." Hoàng hậu cắn môi, vừa lui về phía sau, vừa bình tĩnh ra lệnh.

Không biết trên người Hoàng hậu có cái gì hấp dẫn con mèo điên, một con mèo linh hoạt tán loạn, thế nhưng hai mắt đỏ thẫm kinh khủng nhìn chằm chằm Hoàng hậu.

Bởi vì mục tiêu của con mèo là Hoàng hậu, sau khi một đám phi tần lui về phía sau một khoảng cách nhất định, liền đứng lại, Liễu Vi Dung vẫn chú ý động tĩnh của Phương quý phi cùng Hoàng hậu, cảm thấy có chút chật chội, tính lui về phía sau một bước, một không bắt bẻ, bị người đạp chéo quần, còn đẩy một cước, khóe mắt dư quang liếc lên là một đôi giầy thêu màu xanh nhạt, người bên cạnh thấy Đức tần bị vấp ngã, thật nhanh lui ra ngoài, chỉ sợ bị dính líu, trong lúc nhất thời, bên người Liễu Vi Dung trừ Bạch Liên thế nhưng không có ai.

Không ai có thể đỡ, lảo đảo một cái sẽ té xuống đất đi.

"Bạch Liên!"

"Chủ tử......" Bạch Liên quay đầu lại, vừa lúc nhìn thấy chủ tử sắp ngã xuống trên đất, trên đất này vừa đúng có một viên đá bén nhọn, con ngươi co rụt lại, lập tức vươn tay theo phản xạ kéo Liễu Vi Dung, dùng sức một cái, chấp nhận bị đụng phải viên đá kia kéo Liễu Vi Dung lên.

Liễu Vi Dung chưa tỉnh hồn đứng lại, vỗ vỗ ngực đứng ở bên đường, ánh mắt quét đến vị trí nàng ngã, kinh ngạc trợn to hai mắt, trong lòng rét run, ở nơi nàng ngã lúc nào thì xuất hiện một tảng đá bén nhọn, xem ra là có âm mưu trước.

Liễu Vi Dung mím môi đỏ mọng, trên mặt hết sức khó coi, cộng thêm không biết người nào đạp một cước lên chéo quần nàng, chỉ là đôi giầy thêu màu xanh nhạt này, nàng lại khắc sâu ấn tượng.

Trước kia nàng từng thấy Ngụy tần đi đôi giầy thêu như vậy.

Mọi người thấy Đức tần không sao, rối rít che giấu thất vọng trong đáy mắt.

Nhật Kí Thăng Cấp Ở Hậu Cung Của Nữ PhụNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ