Chương 12: Phò mã nên làm việc(Thượng)

12.7K 668 45
                                    


Sáng tỉnh dậy không ngoài ý muốn, phò mã chúng ta hiện tại hai vành mắt đen lại, chuẩn bị rời giường, nhưng khi nàng nhìn lại mình và công chúa cùng trên một chiếc giường, hơi có chút xấu hổ. Hai người tóc quấn lại cùng nhau, Lưu Dục một bàn tay khoác trên cánh tay Cố Cẩm Lan, may mắn chỉ là chạm, cũng không phải ôm cả người nàng, bằng không...

Cố Cẩm Lan từ nhỏ tập võ, ngủ cũng rất cảnh giác, tự nhiên biết người bên cạnh đã tỉnh lại, hơn nữa đang nghĩ gì rối rắm. Nàng xoay người, nhìn về phía tay đặt trên người mình của Lưu Dục: "Phò mã ngủ ngon?"

Lưu Dục đem tay lui về: "A a a a, ngủ ngon ngủ ngon. Điện hạ thì sao?"

"Như thế, dậy dùng bữa sáng đi." Cố Cẩm Lan nhìn Lưu Dục hai vành mắt đen, cũng không đi vạch trần lời nói dối.

Cố Cẩm Lan ngồi dậy, áo ngủ trên người hoàng sắc tơ lụa liền trượt xuống một đoạn, lộ ra nửa bả vai. Lưu Dục nhịn xuống xúc động, miệng giống như ăn phải đậu hủ nóng: "Điện, điện hạ, quần áo."

Cố Cẩm Lan nhìn nhìn, cũng không có ý chỉnh, thản nhiên nói: "Phò mã giúp bổn cung sửa lại liền được."

Lưu Dục run rẩy, đem bàn tay tiến tới, gian nan nuốt xuống nước miếng, đem quần áo Cố Cẩm Lan kéo lại. Cố Cẩm Lan cười nhìn Lưu Dục liếc mắt một cái, chuyển mình xuống giường thay quần áo.

Lưu Dục nhìn nhìn Cố Cẩm Lan, lại cúi đầu nhìn nhìn chính mình, nữ tử cổ đại đều trưởng thành sớm sao? Đồng dạng là nữ nhân, dáng người lại không có chút nào giống nhau. Thân thể này cũng may bằng phẳng, nếu là thân thể trước khi xuyên không thì...Trong lòng vừa nghĩ, sau đó cũng nhanh chóng đứng lên thay quần áo.

Nam trang so với nữ trang đơn giản biết bao nhiêu, cho nên Lưu Dục mặc xong quần áo vẫn là nhanh hơn, đứng ở một bên chờ Cố Cẩm Lan. Các cung nữ vội vàng thay Cố Cẩm Lan mặc quần áo, Cố Cẩm Lan nhìn Lưu Dục bên cạnh, một thân bạch sắc cẩm bào, thêu chỉ chuyên dụng cho hoàng gia. Phò mã của nàng, thật đúng là có chút không giống người thường, không giống những nam tử khác không sạch sẽ.

Lưu Dục xem cung nữ đã thay Cố Cầm Lan mặc xong quần áo, không khỏi gật gật đầu, điện hạ lúc nào cũng đều đẹp như vậy. Nàng nhẹ nhàng kéo tay Cố Cẩm Lan, đi ra ngoài: "Điện hạ, chúng ta ăn cái gì?"

Cố Cẩm Lan theo đi ra: "Nhìn xem phòng bếp chuẩn bị cái gì, phò mã có cái gì đặc biệt thích ăn?"

"Ta muốn ăn thịt, bổ sung năng lực."

Cung nữ đứng một bên nghe lời này xong, không khỏi đều đỏ mặt, cúi thấp đầu. Cố Cẩm Lan nhướn mày: "Như thế nào, phò mã đêm qua thực mệt nhọc?"

"Đúng vậy, luôn phải bảo trì một tư thế, rất mệt a."

Một đoạn đối thoại như vậy đi ra, bọn cung nữ thái giám bên cạnh đều mở lớn não, trong đầu hiện ra vô số hình ảnh. Trên thực tế Lưu Dục muốn nói là, nàng tối hôm qua sợ kinh động đến Cố Cẩm Lan, thời điểm ngủ không dám lộn xộn. Lại bởi vì có Cố Cẩm Lan bên cạnh, ngủ không ngon, sáng sớm tinh thần có chút không phấn chấn. Hoa Bác bên cạnh, nhìn Lưu Dục nắm tay Cố Cẩm Lan đi ra, khóe miệng hơi hơi giơ lên, phất tay chỉ để lại hai cung nữ cùng hai thái giám ở bên cạnh hầu hạ, chính mình cũng lui xuống.

(BHTT)(EDIT)(Hoàn) Thế gian luôn là ngươi tốt nhất!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ