B.Những kĩ thuật nâng cao.
Đến phần này, mị sẽ không đi theo cấu trúc nữa. Nghĩa là tất cả những kĩ thuật đều ngẫu nhiên, mị thích cái nào thì mị làm cái đó trước.
Tại sao ư ? Các bạn nên biết kĩ thuật viết nhiều như sao trên trời, nói hoài nói mãi cũng không hết được. Nếu để sắp xếp chúng vào một hệ thống thì có lẽ đến tám năm sau các bạn cũng không thể đọc được cái này.
Rồi, giờ đi vào kĩ thuật đầu tiên.
Giọng văn riêng.
1.Nguồn gốc của giọng văn riêng. (giọng văn riêng là gì ? xuất phát từ đâu ? Tác dụng của nó như thế nào ? )
-Giọng văn riêng là gì ?
Giọng văn riêng là 'Thương hiệu' của tác giả. Giống như hương vị đặc biệt của gà KFC, mỗi nhà văn đều có một giọng điệu riêng của mình. Giọng điệu đó không thể hòa lẫn vào đâu cả, khiến người đọc nhận diện nhà văn ấy trong một bể muôn trùng nhà văn.
Là cái khiến người đọc say mê và trung thành với nhà văn. Là thứ vũ khí lợi hại nhất của nhà văn đó.
-Xuất phát từ đâu ?
Giọng văn riêng xuất phát từ nhiều yếu tố. Quan trọng nhất là hệ thống những quan điểm của nhà văn, cá tính sống của nhà văn đó. Là một tác giả, bạn phải có cá tính riêng của mình. Không đi theo bất kì ai, không lặp lại người khác. Chính những cá tính đó tạo nên giọng điệu riêng đặc biệt trong các tác phẩm của bạn.
-Tác dụng
Tạo nên thế giới văn học riêng của nhà văn. Khiến người đọc không thể nhầm lẫn nhà văn đó với bất kì nhà văn nào khác.
2.Cách tạo ra giọng văn riêng. (bạn chưa có giọng văn riêng ngay từ khi khởi đầu. Bạn phải viết thật nhiều. Giọng văn riêng bắt đầu hình thành)
Ở cái điểm ban đầu, khi mà bạn chưa bắt đầu thứ gì cả, giọng riêng chính là tiếng nói trong đầu bạn. Khi bạn đọc nhẩm một câu văn, có một giọng nói vang lên trong tâm trí – đó chính là giọng riêng.
Khi bạn viết, từng câu chữ bạn ghi ra/ đánh ra cũng được giọng trong đầu 'thốt' lên. Cái giọng đó ngồ ngộ, là lạ. Cách ngắt/nghỉ câu của nó cũng thật ngồ ngộ, là lạ... Đó chính là hình thái ban sơ nhất của 'giọng văn riêng'.
Và khi bạn viết thật nhiều, nhiều hơn nữa. Cái giọng đó càng lúc càng rõ rệt hơn, thuần phục hơn. Nó không chỉ vang lên trong đầu, nó thể hiện ra trang viết của bạn như hơi thở. Kể cả khi bạn không viết, chỉ đơn giản là ngắm một bức tranh, nghe một bản nhạc, cái giọng đó cũng vô tình 'bình phẩm' trong đầu. Trước tiên chỉ là 'hay quá' hoặc 'đẹp quá'. Sau dần trở thành 'bức tranh này đẹp nhưng so với bức kia thì chưa bằng' hay 'bài hát này hay nhưng ở đoạn cuối dường như chưa thể hiện hết cảm xúc'... Vân vân. Cái giọng đó càng lúc càng hiện hữu rõ ràng. Nó thể hiện quan điểm sống của bạn, cách đánh giá của bạn. Cảm nhận của bạn về mọi thứ xung quanh... Đôi khi bạn có thể trò chuyện với nó.
Dần dà, bạn bắt đầu nhận ra sự đặc biệt của nó. Đó cũng là lúc bạn đã khám phá hết những ngõ ngách sâu thẳm của lòng mình. Bạn đối diện với cái giọng đó và hòa với nó làm một. Dù trong cuộc sống hay trong viết lách, bạn luôn song hành với nó. Ấy chính là lúc, nó trở thành giọng điệu riêng của bạn. (còn tiếp)
BẠN ĐANG ĐỌC
Bí quyết viết truyện có lượt view cao
Non-FictionCó phải các bạn luôn tự hỏi điều này khi mới bước chân vào wattpad không?