CHƯƠNG 41

684 21 0
                                    

  Phòng Vũ không phải là kẻ ngốc.

Từ lúc mới bị bắt, Phòng Vũ đã biết mình bị người khác phá, cả chuyện này đều nhắm vào mình. Trước đây không phải Phòng Vũ chưa từng vào cục cảnh sát, nhưng cục cảnh sát cũng có quy tắc riêng, không phải người nào đi vào cũng bị "tra" như vậy, vừa bị "tra" xong, trong lòng Phòng Vũ đã hiểu rõ.

Đám người Chu Nhị là loại người nào, Phòng Vũ biết chứ. Người trong giang hồ rất khinh thường bọn Thái tử đảng, nhưng dựa theo nguyên tắc tránh được thì cứ tránh, Phòng Vũ chưa bao giờ tiếp xúc với bọn chúng. Hôm nay bị Chu Nhị chỉ điểm rồi tống vào cục cảnh sát, bản thân Phòng Vũ cũng hiểu, lần này chắc chắn không thể dễ dàng ra ngoài.

Phòng Vũ đã chuẩn bị tâm lý sẽ bị bắt giam mười ngày nửa tháng, thậm chí còn tính đến kết quả tệ hơn, nhưng hắn thật sự không ngờ sáng hôm sau mình đã được thả ra, hơn nữa còn được cảnh sát cung kính tiễn ra ngoài.

Mặc dù Phòng Vũ bị thương khắp người, nhưng lúc được thả khỏi cục cảnh sát, đầu óc của hắn minh mẫn hơn bất cứ người nào.

Thái độ của nhóm cảnh sát xoay chuyển 180 độ, lại còn sắp xếp phòng nghỉ cho hắn nằm, gọi xe cảnh sát đưa hắn đến bệnh viện, còn có thái độ, giọng điệu... bọn họ nói chuyện với Dương Lỗi.

Quan hệ giữa La Cửu và cục cảnh sát, Phòng Vũ hiểu rất rõ.

La Cửu chi tiền có thể bảo lãnh hắn ra ngoài, nhưng La Cửu chi tiền có thể mua được xe cảnh sát chở hắn sao??

Sau đó lại đến khu vực này, mảnh sân này, ngôi nhà này, Phòng Vũ vừa nhìn là hiểu ngay.

Dương Lỗi cũng biết không thể giấu Phòng Vũ nữa, hắn cũng không định giấu Phòng Vũ, hắn chỉ không muốn nói cho Phòng Vũ biết sớm như thế.

Dương Lỗi sợ Phòng Vũ nghĩ nhiều, hắn sợ Phòng Vũ sẽ cảm thấy mất tự nhiên.

Trước giờ Dương Lỗi chưa từng cảm thấy gia cảnh của mình có gì quan trọng, những thứ này không liên quan đến hắn. Nếu được, Dương Lỗi thà rằng mình sinh ra trong một gia đình khác.

Dương Lỗi im lặng một lúc lâu.

"Dương Đại Thiên ở cục cảnh sát..." Rốt cuộc Dương Lỗi cũng mở miệng, không vòng vo mà nói thẳng vào vấn đề.

"Là chú của tôi."

Dương Lỗi nói.

"Là em trai của bố tôi."

Phòng Vũ đã đoán được một ít, nhưng vẫn cảm thấy bất ngờ.

Trong giới xã hội đen ở Giang Hải, không ai lại không biết danh tiếng của cục trưởng cục cảnh sát.

"Chuyện này vốn không liên quan đến anh, là do lũ khốn kiếp kia cố tình gây sự. Tôi chỉ đến đó phân rõ phải trái, chứ không phải nhờ chú của mình giúp toàn bộ."

Dương Lỗi nói thật.

"... Không phải tôi cố tình không nói cho anh biết, thật ra anh Cửu đã tìm người và chuẩn bị tiền đưa anh ra ngoài, chỉ tại tôi nhanh tay hơn anh Cửu một chút thôi."

Dương Lỗi nói xong, không nghe Phòng Vũ trả lời, trong lòng liền bồn chồn không yên, hắn nhổm người dậy nhìn Phòng Vũ.

"... Anh sao vậy... giận tôi hả?"

Nếu nói Phòng Vũ không cảm thấy bối rối thì cũng không đúng.

Tại sao Phòng Vũ và Dương Lỗi lại thân thiết như vậy, nguyên nhân chủ yếu là bọn họ hiểu rõ về nhau.

Cùng một hoàn cảnh, cùng trải qua những chuyện như nhau, cùng làm những việc giống nhau, cùng giữ chung một quan niệm, lại cùng thuộc một tầng lớp và định hướng giá trị như nhau. Đương nhiên câu tổng kết văn vẻ này không phải do một tên côn đồ như Phòng Vũ nói ra, nhưng ý tứ chính là như thế.

Vì vậy Phòng Vũ và Dương Lỗi mới có thể gần gũi, thân thiết, không chỉ nhờ tình anh em, tinh thần trượng nghĩa, mà còn nhờ một thuộc tính xã hội, thuộc tính này có ý nghĩa tương tự như quyết định địa vị xã hội, những người trưởng thành hòa nhập vào đời đều hiểu điều đó.

Chính điều này quyết định bọn họ có thể thật sự hiểu rõ về đối phương hay không, cho dù về mặt tình cảm, nhu cầu, hay các yếu tố tinh thần khác về việc tồn tại trong xã hội.

Nói một cách dễ hiểu là vật họp theo loài, người sống theo bầy đàn.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân Phòng Vũ không nhận lời Lâm San San. Lúc trước Dương Lỗi từng hỏi Phòng Vũ, Phòng Vũ đã trả lời rằng: Chúng tôi là người chung đường sao?

Đây là một câu nói dễ hiểu, nhưng cũng là một đạo lý quan trọng.

Phòng Vũ biết Dương Lỗi sống trong quân khu, xuất thân của Dương Lỗi nhất định không tầm thường, nhưng Phòng Vũ chưa bao giờ nghĩ rằng, thì ra Dương Lỗi cũng thuộc "Thái tử đảng".

Không, so với đám quan nhị đại Chu Nhị, Dương Lỗi mới là Thái tử đảng thật sự.

*Quan nhị đại có nghĩa là con nhà quan, con nhà tai to mặt lớn, nói chung ý nghĩa cũng từa tựa Thái tử đảng nhưng (theo tui nghĩ thì) cấp bậc thấp hơn, Thái tử đảng dùng để chỉ tầng lớp con cháu của các quan chức cao cấp nổi bật và có ảnh hưởng ở Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.

KIM BÀI ĐẢ THỦWhere stories live. Discover now