Sáng hôm sau Phòng Vũ còn chưa tỉnh, Hoa Miêu và Lão Lượng đã dẫn người tản ra khắp nơi tìm Chu Nhị.
Trước đó La Cửu đã dặn bọn họ không được gây rối, La Cửu còn dặn thêm một câu, có việc gì cũng phải nghe lời Dương Lỗi.
Phòng Vũ bị như vậy, La Cửu không đau lòng sao? La Cửu không tức giận sao?
Chuyện này, bởi vì Dương Lỗi yêu cầu, thế nên La Cửu mới giao toàn quyền xử lý cho hắn.
Nhận được điện thoại của Dương Lỗi, chưa đầy vài giờ sau, gần như toàn bộ giới xã hội đen ở Giang Hải đều biết người của Yến Tử Ất và La Cửu đang tìm Chu Nhị.
Đây là một hồi kèn báo thù đã lâu chưa xuất hiện, xem ra Giang Hải yên bình bấy lâu nay không thể tiếp tục yên ổn nữa. Đại ca của hai băng đảng xã hội đen trên giang hồ đồng loạt thổi còi, việc này có nghĩa là gì?
Nghe nói lúc đó, ở các khu giải trí, phòng chơi game, phòng chiếu phim, phòng bida, hay những nơi mà dân lưu manh ở Giang Hải thường tụ tập, có thể dễ dàng nhìn thấy vài tốp người đi qua đi lại đầy đường để tìm Chu Nhị.
Theo lời kể của những người tận mắt chứng kiến, Hoa Miêu và Lão Lượng tập hợp những đàn em chủ chốt của Phòng Vũ, hùng hổ dẫn theo một đội xe máy, chạy khắp phố lớn ngõ nhỏ ở Giang Hải, mỗi người trên xe cầm đủ loại dao được bọc lại, tiếng xe rền vang, mặt mũi ai nấy cũng đằng đằng sát khí. Đội xe máy ngạo mạn này gầm thét chạy khắp nơi trong thành phố, nhìn thấy người trong giang hồ là hỏi ngay Chu Nhị ở đâu, tất cả đều biết bọn họ muốn đi chém người.
Còn có vài chiếc xe tải chở đầy người chạy xung quanh thành phố, nhìn thấy người trong giới thì lập tức quay cửa kính xe xuống, hỏi xem có gặp Chu Nhị không.
Chỉ cần liếc vào trong xe là thấy ngay một đám đầu người đen kịt và những thanh khai sơn đao sáng bóng.
Đây là một trận báo thù rầm rộ và đầy khí thế. Đã lâu giới xã hội đen ở Giang Hải chưa từng huy động nhiều người như vậy.
Không lâu sau, người người đều truyền tai nhau, Chu Nhị chỉ điểm Phòng Vũ, Dương Lỗi tuyên bố muốn giết chết Chu Nhị.
Đứng sau giật dây để tống người khác vào cục cảnh sát là chuyện mà người trong giang hồ xem thường nhất, là hành vi không thể dễ dàng tha thứ nhất. Tha thứ cho kẻ đâm lén sau lưng bạn cũng dễ thôi, nhưng không thể dễ dàng tha thứ cho kẻ chỉ điểm người khác để họ bị tống vào cục cảnh sát, đây chính là điểm mấu chốt của giới giang hồ. Mặc dù Chu Nhị thuộc tầng lớp quan nhị đại, nhưng gã lại tự cho mình là xã hội đen, bình thường toàn dựa vào tiền bạc và chút thế lực trong cục cảnh sát để xưng anh gọi em với vài người trong giang hồ nhưng bây giờ chẳng ai dám đứng ra giúp đỡ Chu Nhị. Một phần, bọn họ không muốn chọc vào Phòng Vũ và Dương Lỗi, mặt khác, Chu Nhị làm vậy thật sự chẳng hay ho gì, rất đáng bị phỉ nhổ, vì vậy cũng không ai mở miệng nói giúp câu nào.
Thấy tình huống như thế, nhóm tiểu khai tham gia đập phá nhà hàng Thế Kỷ cũng sợ mất mật.
Cho dù bọn chúng đều ra oai vì có tiền có thế, nhưng đó là lúc không có chuyện gì xảy ra, nếu thật sự chọc phải xã hội đen, bọn chúng dám không sợ sao? Xã hội đen là ai, là những người dữ tợn, không tiếc mạng sống, động một chút thì lấy mạng ra liều, quyết ăn thua đủ bằng bất cứ giá nào, quá lắm thì một mạng đổi một mạng! Ai thèm quan tâm gia cảnh nhà mày thế nào chứ??
Mấy hôm đội xe máy chạy khắp thành phố tìm người, cả bọn đều trốn trong nhà, thậm chí không dám bước ra cửa.
Về phần Chu Nhị, ngay cả bóng dáng cũng không thấy.
Để tìm Chu Nhị, Dương Lỗi có cần làm những chuyện phức tạp như vậy không? Hắn không thể tìm được một tên Chu Nhị nhỏ nhoi sao?
Dương Lỗi huy động nhiều người để tìm Chu Nhị, lại còn tuyên bố như thế, thật ra là cố tình thôi.
Hắn muốn cho tất cả mọi người ở Giang Hải biết, đụng đến Phòng Vũ sẽ có kết cục gì.
Không cần biết mày là vua chúa phương nào, dám đụng đến Phòng Vũ, kết cục chính là như thế.
Mày không sợ? Không sợ thì cứ thử đi.
Thử như Chu Nhị ấy.
Vậy Chu Nhị thì sao? Chu Nhị cũng sợ lắm chứ.
Từ lúc Dương Lỗi đón Phòng Vũ ra khỏi cục cảnh sát, Tôn Khoa đã báo tin cho Chu Nhị. Vừa nghe tin, Chu Nhị biết việc này không xong rồi.
Lại nói tiếp, thật ra cũng không thể trách Chu Nhị, Chu Nhị biết Dương Lỗi và Phòng Vũ thân nhau như người một nhà, nhưng gã thật sự không biết Dương Lỗi là người nào.
Bố của Chu Nhị chỉ là chủ nhiệm văn phòng ở cục cảnh sát, nhưng cái mác chủ nhiệm này đã đủ để Chu Nhị ra ngoài huênh hoang khoác lác, trên đời tao đây lớn nhất, đó cũng chính là một nét đặc trưng của Trung Quốc.
Bố của Chu Nhị, chủ nhiệm Chu ở cục cảnh sát, mấy ngày nay cũng không dễ chịu gì.
Đầu tiên là cán bộ thử việc Tôn Khoa dưới trướng ông không thông qua kỳ bổ nhiệm sát hạch, bị chuyển về đơn vị cũ. Không chỉ bị chuyển về đơn vị cũ, Tôn Khoa còn bị hủy tư cách tham gia việc điều động trong ba năm tới. Muốn thi chuyển chức đến cục cảnh sát thành phố? Về nhà chờ ba năm rồi hẵng quay lại.
Tại sao ư? Tại vì Tôn Khoa đã phạm phải một thiếu sót quan trọng trong quá trình điều tra vụ án và kết quả giám định vết thương.
Việc này xảy ra rất trùng hợp. Phòng Vũ vừa bước chân khỏi cục cảnh sát, Sở công an tỉnh lập tức đến cục cảnh sát thành phố Giang Hải điều tra chấn chỉnh tác phong. Cục cảnh sát thành phố Giang Hải là chi nhánh quan trọng trực thuộc Sở công an tỉnh, Sở công an tỉnh lấy cục cảnh sát thành phố làm nơi thí điểm cho luận án điều tra chỉnh đốn tác phong làm việc của cán bộ, chính là tiêu chuẩn hóa trình tự điều tra vụ án và áp dụng cách tra hỏi phù hợp với tất cả đối tượng trong xã hội. Nếu đặt trong bối cảnh cổ đại, ý của nó chính là cấm lạm dụng tư hình, chỉnh đốn việc quan huyện tra tấn bức cung.
Tôn Khoa vướng phải vụ này bởi vì Tôn Khoa không may, gã đụng phải họng súng.
Thật ra văn kiện của Sở công an tỉnh đã gửi xuống từ lâu, nhưng Tôn Khoa cứ nghĩ núi cao hoàng đế xa, vả lại đây chỉ là vụ án nhỏ của một tên côn đồ, nghiêm túc mà nói, nó cũng chưa tính là một vụ án, nó chỉ là cuộc tranh chấp gây mất an ninh trật tự, có thể đánh động đến Sở công an tỉnh sao? Vậy nên chỉ có thể nói do gã không may.
Về phần ai đã phanh phui vụ án kia, hoặc phần chứng cứ kết quả giám định vô cùng xác thực ở đâu ra, những thứ này không quan trọng. Bây giờ quan trọng nhất chính là kết quả, không phải cách thức.
Lúc Tôn Khoa đón tiếp tổ điều tra chỉnh đốn tác phong từ Sở công an tỉnh, cả người đều choáng váng.
Đôi khi cuộc sống là thế đấy, vì vậy đừng bao giờ làm việc trái với lương tâm. Bạn có thể làm người tốt suốt cả đời, nhưng chỉ cần bạn làm một chuyện trái với lương tâm, bạn sẽ phải trả giá vì nó.
Tôn Khoa khai rõ đầu đuôi ngọn ngành, vì thế chủ nhiệm Chu cũng bị liên lụy. Chủ nhiệm Chu bị tổ điều tra mời vào phòng họp, chất vấn suốt hai mươi phút.
Mặc dù đó là việc do con ông gây ra, nhưng ông không thể không bị ảnh hưởng.
Nếu là Cục cảnh sát còn đỡ, đằng này lại là Sở công an tỉnh, Sở công an tỉnh là nơi nào? Thành viên trong tổ điều tra là ai? Mỗi người đều thuộc cấp bậc mà bình thường chủ nhiệm Chu phải ra sức nịnh bợ. Sau chuyện này, trong đầu bọn họ sẽ có ấn tượng thế nào, mai mốt thăng chức có bị ảnh hưởng gì không? Ai có thể nói trước được?
Trên quan trường, chỉ cần chút gió thổi cỏ lay cũng đủ mang đến hậu quả khôn lường, chủ nhiệm Chu quá am hiểu đạo lý này, hiểu rất rõ nữa là khác.
Chủ nhiệm Chu bị xoay đến sứt đầu mẻ trán, về nhà liền nổi điên với Chu Nhị, Chu Nhị vốn trông cậy vào bố mình làm chỗ dựa, nhưng lúc đi gây sự với Phòng Vũ, gã làm sao biết mọi chuyện sẽ bung bét như vậy chứ??
Chu Nhị cũng trợn tròn mắt.
Muốn nói Chu Nhị xui xẻo, quả thật gã rất xui xẻo.
Thông thường, chút chuyện nhỏ nhặt này không đủ tầm khiến tổ điều tra của Sở công an tỉnh vào cuộc, nhưng hoạt động chỉnh đốn tác phong vừa được tiến hành, đúng lúc Sở công an tỉnh thiếu một đối tượng, chuyện này đến vừa đúng lúc để xử lý làm gương.
Giới quan chức cũng muốn làm mẫu, cũng muốn tìm bia ngắm, mà bia ngắm càng nhỏ thì lại càng dễ bắn. Bởi vì bia ngắm nhỏ sẽ không ảnh hưởng đến toàn cục, rất thích hợp để bắn, nếu chọn bia ngắm lớn, tổn thương đến xương cốt, làm gì có ai dám bắn thẳng tay chứ?
Thật ra Dương Lỗi cũng là nhân tài trên quan trường, hắn rất hiểu đạo lý này.
Có cơ hội để lợi dụng mà không sử dụng, đó không phải là phong cách của Dương Lỗi.
Có thể chỉnh mà không chỉnh đến chết, đó cũng không phải là phong cách của Dương Lỗi.
Vì vậy tương lai của Tôn Khoa xem như đi tong vì vụ này, bản thân Tôn Khoa cũng tự hiểu, cái gì mà ba năm sau hẵng quay lại, thật ra đây là một phán quyết không có thời hạn. Ba năm, đã cho mày cơ hội rồi còn cho nữa sao?? Bây giờ gã chỉ hy vọng giữ được chức vụ ban đầu khi quay về đơn vị cũ, vậy là đỡ lắm rồi.
Về phần Chu Nhị, sau khi bị bố mình dạy dỗ một trận, cộng thêm việc ngoài đường đang có người tìm mình khắp nơi, Chu Nhị đành phải tạm lánh sang nơi khác.
Chu Nhị không cam lòng, nhưng sự thật tàn nhẫn đã rành rành trước mắt.
YOU ARE READING
KIM BÀI ĐẢ THỦ
Novela JuvenilEdit: Mika + Nana Beta: Nana Thể loại: hiện đại, hắc bang, cường cường, hiện thực hướng, 1×1, HE. Tác giả:Phao Phao Tuyết Nhi Thể loại:Đam Mỹ Nguồn:bachhoacac.wordpress.com Trạng thái:Full Truyện Kim Bài Đả Thủ của tác giả Phao Phao Tuyết Nhi là câu...