Chương 85 : Vào đây đòi một cô gái
Long Quỷ thấy vậy lập tức trốn ra phía sau lưng Nhiêu Tôn. Nhiêu Tôn ra hiệu bằng một ánh mắt, đám vệ sỹ lập tức lao tới khống chế Tưởng Ly. Tưởng Ly giãy giụa không thoát ra được, liền quát lên với Long Quỷ: "Mày còn là đàn ông không? Nghĩ ra mấy trò hạ lưu đê tiện đó để đối phó với Đàm gia, mày là hạng người gì? Mày đúng là loại hèn có mẹ sinh không có mẹ dạy!"
Nghe được mấy lời này Long Quỷ lại càng tức giận hơn. Nếu không phải vừa bị Nhiêu Tôn đá một cú, hắn ta nhất định sẽ lao tới dạy dỗ Tưởng Ly một bài. Hoặc có thể hắn ta sẽ nhân cơ hội này để chiếm đoạt Tưởng Ly, vì hắn ta lâu nay vẫn luôn có suy nghĩ đen tối với cô. Nhưng hắn ta cũng không ngốc, ánh mắt Nhiêu Tôn cứ nhìn Tưởng Ly chằm chằm, hai người này không có chuyện gì mới lạ đó.
Nhiêu Tôn nghe thấy Tưởng Ly một câu Đàm gia hai câu Đàm gia, đầu mày lập tức chuyển lạnh. Long Quỷ sao không quan sát được, vội nói: "Cậu Tôn, cậu xem..."
"Thiên Dư." Anh ta lên tiếng.
Thiên Dư tiến lên.
"Cậu là người bị hại, cách thức này có thể khiến cậu trút giận được không?"
"Tất cả cứ nghe theo anh."
Bấy giờ Nhiêu Tôn mới quay sang nhìn Long Quỷ. Long Quỷ sợ hãi giật mình, lát sau nghe thấy Nhiêu Tôn cười khẩy nói: "Long Quỷ, anh thật là bỉ ổi đấy."
Sắc mặt Long Quỷ tái đi, vào lúc hắn ta tưởng nhầm rằng mình lại đắc tội người ta thì nghe thấy Nhiêu Tôn tiếp tục cất giọng lãnh đạm: "Làm sao để mấy người vui là được."
Trái tim Tưởng Ly lạnh ngắt như bị hàng ngàn mũi tên xuyên qua.
"Một thứ" mà Long Quỷ nói ban nãy Tưởng Ly hiểu quá rõ. Loại người như Long Quỷ làm gì có giới hạn gì. Vì muốn kiếm tiền mà thẳng thừng coi những cô gái trong các tụ điểm của mình không khác gì súc vật. Thế nên hắn giữ một lượng lớn thuốc kích dục hoặc thuốc mê hoặc. Thật ra mấy loại thuốc đó ở nơi nào cũng có, ngoại trừ Hoàng Thiên của Đàm Diệu Minh.
Đàm Diệu Minh nghiêm cấm Hoàng Thiên sử dụng thứ đó. Anh ấy cho rằng một là sẽ hạ thấp đẳng cấp của Hoàng Thiên, hai là sẽ hại đến các cô gái của Hoàng Thiên. Thế nên đây cũng là lý do các cô gái rất thích được làm việc cho Hoàng Thiên. Chỉ khi ở Hoàng Thiên, họ mới sống đúng nghĩa như một con người.
Quan trọng hơn nữa là Đàm Diệu Minh đã hạ lệnh chết: Không cho phép đàn em của mình được chạm vào các cô gái của Hoàng Thiên. Anh ấy cho rằng các cô gái ra ngoài kiếm tiền sinh sống đã chẳng dễ dàng gì, chốc chốc lại bị đám thuộc hạ của mình quấy rối, trêu chọc thì sẽ khiến nơi đây mang một sự lạnh lẽo, không có tình người. Đã từng có một vệ sỹ canh gác cho Hoàng Thiên, vì uống rượu say trêu chọc một cô gái đôi ba câu. Chuyện này sau khi đến tai Đàm Diệu Minh, người kia đã bị anh đánh một trận thừa sống thiếu chết rồi buông một câu: Bảo các cậu canh giữ Hoàng Thiên tức là bảo vệ cho người nhà của mình. Các cậu có ý đồ đồi bại với cả người thân thì có còn là con người hay không?
Từ đó về sau, không một đàn em nào dám khinh miệt các cô gái của Hoàng Thiên nữa. Chuyện này cũng được đồn thổi đi khắp Thương Lăng, không ai không biết. Tiếng tăm và danh vọng của Đàm Diệu Minh cũng nhờ vào những câu chuyện lặt vặt này mà mỗi ngày một lớn mạnh.
BẠN ĐANG ĐỌC
Người Tình Chí Mạng - Ân Tầm [Hoàn]
RomanceTruyện mới của má Tầm nè mọi người !!! Truyện này không phải là mình viết mà mình chỉ viết để lưu trữ, với mục đích phi lợi nhuận. Nguồn : Viclu3023 Mùi hương luôn tồn tại trên đời này nhưng không ai nhìn thấy, nghe thấy nó. Nó có thể giúp con ngư...