Chương 11 : Có người muốn len lỏi vào trái tim anh Lục
“Cô thấy rượu ở đây thế nào?” Anh rút một điếu thuốc ra, ngậm lên miệng, giống như đang hỏi rất tùy ý.
Tưởng Ly có phần nghi hoặc, hình như, cô và anh vẫn chưa thân thiết đến mức có thể coi rượu là một đề tài để vui vẻ tâm tình thì phải?
“Một loại cocktail rất chân thực.” Cô đưa ra một đánh giá đúng trọng tâm.
Lục Đông Thâm châm điếu thuốc lên, nụ cười nơi khóe miệng cũng được giấu sau làn khói trắng xanh: “Chân thực?”.
“Phải, dùng một nguyên liệu chân thực, độ cồn chân thực, mà cơn say mà người ta nhận lại cũng không thể hàm hồ.” Tưởng Ly nhẹ nhàng đung đưa ly rượu rồi gỡ quả anh đào trên mép ly xuống, bổ sung thêm một câu: “Nhưng đổi lại là tôi, tôi sẽ dùng hoa cam thay cho anh đào. Tuy rằng mùi hương của anh đào thiên về lạnh, nhưng mùi hương của trái cây sẽ có thêm vị ngọt trong vị lạnh. Nếu muốn sáng chế ra một loại cocktail thích hợp với một người đẹp vừa cao ngạo vừa lạnh lùng thì vị lạnh tới cực điểm của hoa cam là thích hợp nhất”.
Lục Đông Thâm quay đầu nhìn cô, một lúc lâu sau mới nói: “Cô rất nhạy cảm với mùi hương”.
Ở khoảng cách gần thế này, Tưởng Ly nhìn được ý cười trong mắt anh, không còn nghiêm nghị, xa cách như lần đầu gặp mặt. Bị một người đàn ông như vậy nhìn chăm chú, e rằng bất kỳ cô gái nào ngoài kia cũng phải bại trận. Tưởng Ly đường hoàng đón nhận ánh mắt ấy và nói: “Người pha chế thuốc lá cho anh Lục mới xứng đáng được gọi là nghệ nhân”.
Trên người anh vẫn còn những thứ mùi khác, mùi da thuộc, mùi kim loại lúc ẩn lúc hiện, giống như thứ mùi bản chất của anh, hoặc có khi đó chính là mùi của thuốc lá.
Đến cả điếu thuốc hút chơi cũng là hàng đặt làm, có thể thấy người đàn ông này yêu cầu cao nhường nào đối với chất lượng cuộc sống.
Nghe xong, Lục Đông Thâm cười khẽ: “Loại thuốc này có gì khác biệt?”.
Tưởng Ly nhấp một ngụm rượu nhỏ, mượn cảnh đêm nhìn khuôn mặt nghiêng nghiêng của anh. Lục Đông Thâm thấy vậy, lại hỏi: “Sao vậy?”.
“Trong lòng anh Lục cất giấu một người phải không?” Cô cười, ly rượu trong tay đã cạn, được cô đặt sang một bên, nhân tiện cầm bao thuốc của anh lên, rút một điếu ra khỏi đó.
Câu này đề cập đến chuyện riêng tư nhưng Lục Đông Thâm không giận, anh vẫn hết sức bình thản. Cô đưa điếu thuốc trượt nhanh qua đầu mũi, rồi lấy ngón cái và ngón trỏ vân vê đùa nghịch, nhìn thẳng vào anh: “Hoặc là… có người muốn được len lỏi vào trái tim anh Lục”.
Lục Đông Thâm có phần hứng thú: “Cô Tưởng có thể đọc ra được nhiều chuyện như vậy chỉ bằng một điếu thuốc ư?”.
“Thứ tiết lộ bí mật không phải là thuốc.” Tưởng Ly cất điếu thuốc đi: “Mà là người đã dồn toàn bộ tình yêu và nỗi nhớ dành cho anh Lục vào điếu thuốc này”.
Cô lại tiện tay với lấy một ly rượu, uống một hớp rồi mỉm cười bổ sung hai chữ: “Con gái”.
Lục Đông Thâm nhả ra một làn khói, đồng thời dập tắt đầu lọc vào trong gạt tàn, khẽ nói: “Chỉ là một điếu thuốc thôi mà”.
BẠN ĐANG ĐỌC
Người Tình Chí Mạng - Ân Tầm [Hoàn]
RomansaTruyện mới của má Tầm nè mọi người !!! Truyện này không phải là mình viết mà mình chỉ viết để lưu trữ, với mục đích phi lợi nhuận. Nguồn : Viclu3023 Mùi hương luôn tồn tại trên đời này nhưng không ai nhìn thấy, nghe thấy nó. Nó có thể giúp con ngư...