AnhHuy : Những tháng ngày tươi đẹp

1.1K 76 54
                                    


Có một đứa bé , nó đi lạc .
Nó không nhớ mình là ai , mình tên gì hay thậm chí mình có ba mẹ hay không nữa .
Đứng giữa một nơi rộng lớn , người qua kẻ lại đông nghịch , bỗng chốc nó cảm thấy sợ hãi .
Nó muốn tìm mẹ , nó muốn về nhà, nhưng ba mẹ nó là ai nó còn không biết.
Nó nhìn thấy một bóng lưng , một bóng lưng thôi thúc nó đi theo .

Nó kéo lấy vạt áo anh , anh quay lại nhìn nó, anh cười thật hiền , mắt anh cong lên như vầng trăng non vậy đấy. Thật thanh thuần và xinh đẹp .

- Nhóc con ... Em sao vậy ?

Anh có một mái tóc thật bồng bềnh , nhìn thật lãng tử nhưng trong mắt của nó quả tóc của anh thật buồn cười.
Nó vương tay ra muốn chạm vào tóc anh , nhưng anh tưởng nó muốn bế , liền ngồi xổm xuống nhìn nó .

Nó vương tay ra chạm vào tóc anh , bàn tay nhỏ bé luồn vào mái tóc thật dày của anh . Nó khoái chí cười khúc khích.

- Tóc anh giống cái đống bùi nhùi ghê .

Anh đứng trước thái độ láo toét của nó chỉ bật cười sằng sặc .
Tóc anh bị nó xoa loạn cả lên, anh cũng không nổi giận , chỉ giữ cái móng vuốt bé nhỏ của nó lại xoa xoa nắn nắn .

- Em nhỏ ... Em còn chưa trả lời anh.

Bàn tay nó nằm gọn trong tay anh , tay anh vừa mềm, vừa thon , từng chút mềm mại cọ cọ lên mu bàn tay nó . Một cảm xúc quyến luyến khó tả khiến nó chỉ muốn giữ chặt tay anh lại mãi ,nó nhìn anh , giương đôi mắt trong veo của mình nhìn anh . Đôi môi nhỏ chợt cong lên một độ cong tinh ranh .

- Đúng , em bị lạc rồi ... Anh đem em về nuôi đi .

Anh bật cười, đưa tay xoa xoa cái mái tóc ngắn cũng cỡn của nó .

- Em bị lạc thì anh giúp em tìm mẹ ... Anh không thể như vậy mà nhận nuôi em đâu .

Nó thậm chí còn không biết bản thân tên gì thì làm sao có thể tìm được mẹ ,nên cứ kiên quyết kéo tay anh .

- Em không có mẹ , không có ba , không có cả tên ... Em muốn theo anh .

Anh nhìn nó, hơi khó xử một chút rồi đứng dậy nhìn xung quanh .

- Anh sẽ giúp em tìm mẹ .

Anh nói sẽ giúp nó tìm mẹ , nhưng nó còn không biết mẹ nó là ai thì anh làm sao mà tìm . Rõ ràng là anh muốn bỏ rơi nó.
Nó đứng nhìn anh khóe mắt đột nhiên rưng rưng , nó ôm lấy chân anh bất chấp gào lên .

- Ba ơi ... Ba đừng bỏ con mà... Mọi ngươi ba con định bỏ rơi connnnn.

Mọi người ở khu trung tâm thương mại quay lại nhìn anh và nó , anh không biết phải làm sao đành lúng túng đem nó về nhà .
Ngồi trên xe của anh , nó thỏa mãn vừa ăn kẹo vừa nhìn anh lái xe.

Anh bị nó làm khó , tự dưng bị mọi người ở khu trung tâm thương mại chỉ trích . Suốt một quá trình chẳng hề tỏ ra tức giận .
Nếu là những kẻ khác có lẽ đã cho nó ăn vài đạp , thậm chí có thể thêm vài cái bạc tai hung tợn . Nhưng anh lại hoàn toàn ôn nhu với nó .Cái này chỉ có thể nói là nó có mắt nhìn người, chọn đúng kẻ để ăn vạ .

- Anh tên gì ?

Anh cười nhẹ quay sang nhìn nó  .

- Phải gọi là ba chứ nhỉ ?

[ U23 ] - 23 Ánh Nắng Ghép Lại Thành Mặt Trời. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ