Chiêu hồn (2.2)

221 10 8
                                    


Bọn họ đang nói chuyện, liền nghe được thanh âm Lưu thị bên ngoài răn dạy tiểu nha hoàn, Sở Ngọc Ương lập tức trừng ánh mắt nhìn Triệu Hình Đoan, nói: " Đoan nhi ngươi xem, ngươi liên lụy người khác."

Triệu Hình Đoan nói: " Như thế nào là ta?"

Sở Ngọc Ương nói:" Không phải ngươi trêu chọc hồ ly tinh kia, nàng như thế nào sẽ tùy tiện phát hỏa trên người khác"

Triệu Hình Đoan:"..."

Sở Ngọc Ương kéo cửa đi ra ngoài, tiểu nha hoàn kia vẫn còn ủy ủy khuất khuất khóc một mình.

Sở Ngọc Ương nhìn lên, tiểu nha hoàn hai bên mặt đều bị đánh sưng, má phải trên còn có vết máu, phỏng chừng là do Lưu thị đánh ra, thật sự đáng thương.

Sở Ngọc Ương lập tức đem một tấm khăn đi qua, nói:" Ngươi như thế nào ở nơi này một mình khóc?"

Kỳ thật hắn là biết rõ còn cố hỏi, vừa rồi thanh âm Lưu thị lớn như vậy, hắn ngược lại nghe rõ. Bất quá lời nói Lưu thị không dễ nghe, Sở Ngọc Ương sợ tiểu nha hoàn lúng túng, cho nên dứt khoát làm bộ dáng giả đò.

Tiểu nha hoàn hoảng sợ, bất quá xem Sở Ngọc Ương là tiểu công tử thanh tú vô hại, cũng không sợ hãi, tức thì ngại ngùng đỏ mặt, nhanh chóng lau khô nước mắt, nói:" Không... Không phải chuyện gì lớn, công tử chê cười."

Sở Ngọc Ương cười nói:" Không có chuyện gì lớn thì tốt"

Tiểu nha hoàn kia nghe Sở Ngọc Ương hỏi nhỏ nhẹ, liền càng thêm ngại ngùng, sắc mặt đỏ bừng, thấp giọng nói cảm ơn, vội vàng bận rộn ly khai. Nàng đi xa, lúc này mới dám quay đầu nhìn lại, bên mình Sở Ngọc Ương đã có thêm một nam nhân cao lớn.

Triệu Hình Đoan đi ra, sắc mặt không tốt, nói:" Hồ ly tinh không phân công việc?"

Tiểu nha hoàn kia bộ dáng bước dè dặt, làm bình dấm chua trong bụng Triệu Hình Đoan đều đánh nghiêng, Sở Ngọc Ương còn nói người khác là hồ ly tinh, hắn mới vừa sống như hồ ly tinh.

Sở Ngọc Ương trừng mắt nhìn y một cái, nói: " Ngươi mới là hồ ly tinh, ta rõ ràng là

Triệu Hình Đoan:" ..."

Triệu Hình Đoan lần nữa bị lời nói trắng ra của Sở Ngọc Ương đánh bại.

Bọn họ đứng ở cửa, đúng lúc xuyên thấu qua hành lanh gấp khúc, nhìn tới viện ban đầu trống trải giờ đứng thật nhiều người. Tòa nhà lớn bên trong cơ hồ tất cả mọi người đều đi ra, tề tụ ở trong sân. Đám người đứng bên cạnh một cái bàn dài lớn trung gian, một bộ bộ dáng lảm nhảm, hẳn là cao nhân trong miệng tiểu tư, đang thực hiện chiêu hồn.

Sở Ngọc Ương thò cổ ra xem xem, hắn còn là lần đầu nhìn thấy loại chuyện này, cảm thấy có chút hiếu kỳ.

Bên kia cửa phòng cũng mở, Lâm Bách Liễu tựa hồ cũng bị đánh thức, không thể nhịn được nữa đi ra nhìn đến cùng phát sinh chuyện gì.

Đằng Sam vốn không có cùng Lâm Bách Liễu ở cùng một phòng bên trong, bất quá hắn quả thực tựa như cùng Lâm Bách Liễu ở cùng một chỗ. Lâm Bách Liễu chân trước bước ra, sau lưng hắn cũng chỉnh tề đi ra.

Ngỗ Tác Tiên SinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ