Chương 61: Em không yêu anh

38 0 0
                                    

Đêm đó đối với cô mà nói, trước nay cô đều không muốn nhớ đến, nhưng cũng bắt đầu từ đêm đó, cuộc đời cô đã hoàn toàn thay đổi.

Lúc cánh cửa mở ra, bước vào là một ông lão, ông lão đó chỉ nhìn lướt qua cô, rồi ngay lập tức bước đến kéo người đàn ông nằm trên giường mang đi. Cô mặc quần áo vào, cũng không khóc không nháo, chỉ giữ dáng vẻ bình tĩnh, cho dù dáng vẻ cô bây giờ trông vô cùng nhếch nhác. Ông lão đó nói với cô rằng ông là ông nội của người đàn ông đó, đối với chuyện này, ông có lời muốn nói với cô.

Lúc trước Cố lão gia và Cố Thừa Đông cũng có cãi nhau vài lần, ông cho rằng anh vẫn chưa chín chắn, ông sẽ không cho phép Cố gia cưới một cô gái có thân phận không rõ ràng, đặc biệt là cô gái đó còn có một người mẹ như vậy. Vốn là muốn nhốt Cố Thừa Đông trong nhà, để anh suy nghĩ cho rõ ràng, để không vì một lúc xúc động mà hủy hoại đi cả tiền đồ xán lạn, lại không ngờ được đứa cháu trai này lại không nghe lời như vậy. Lúc nghe tin Cố Thừa Đông một đêm không về, Cố lão gia bắt đầu lo lắng, sợ anh sẽ bị người khác mưu hại. Phụ nữ là không hẳn giống như loài rắn độc, nhưng phòng bệnh vẫn hơn là chữa bệnh. Còn đàn ông lại rất dễ bị người khác lợi dụng trong lúc phẫn nộ, đặc biệt là người mà mình rất tin tưởng.

Thế là Cố lão gia cho người đi tìm kiếm Cố Thừa Đông khắp mọi nơi, cuối cùng cũng tìm được anh.

Dương Cẩm Ngưng nghĩ đến chuyện này lại thấy có điều gì đó không đúng, cô đã cầm được thẻ phòng, lại bị người ta bắt đến đây, đây nhất định không phải là một chỗ bình thường, cô nhìn ông lão này, chầm chậm nói: "Tôi muốn biết là ai đã hại tôi."

Trước khi bước vào cửa, Cố lão gia đã sắp xếp rõ ràng tất cả mọi việc.

Cô vốn không vừa mắt mẹ con Tô Tình, đương nhiên bọn họ cũng không vừa mắt cô. Lúc nhìn thấy cô đỡ một tên "lưu manh", bà ta liền dùng tiền để thực hiện âm mưu. Tô Tình cũng không muốn đối với Dương Cẩm Ngưng như vậy, chỉ muốn dạy cho cô một bài học mà thôi, làm cho cô và người đàn ông này ở với nhau một đêm, nếu có thể khiến cho người yêu của cô biết được thì càng tốt. Chỉ là Tô Tình tuyệt đối không thể nào ngờ được, người đàn ông mà bà ta giúp lại do chính tay bà ta hạ thuốc.

Đây chính là chân tướng, so với suy nghĩ của Dương Cẩm Ngưng cũng không hoàn toàn khác nhau là bao.

Cố lão gia quan sát vẻ mặt cô, cô vẫn không khóc, cũng không có phẫn nộ oán trách người khác.

"Tôi trước tiên trở về nhà nghỉ ngơi, ba ngày sau sẽ nói cho ông biết suy nghĩ của tôi." Cô bình tĩnh bước qua người ông lão đi về phía cửa.

Cô đã nghĩ rất nhiều, nếu bản thân mình không ương bướng đi quản nhiều chuyện như vậy, cô cũng sẽ không gặp phải tất cả chuyện này, sau đó cô sẽ có thể rời khỏi thành phố này với Dương Nhất Sâm. Nhưng đương lúc cô chuẩn bị rời khỏi đây thì lại xảy ra chuyện này, có phải là ông trời muốn ám chỉ với cô, muốn nói với cô rằng, cô không được phép rời đi để có một cuộc sống vui vẻ, thuần khiết như thế.

Con người cô tuyệt đối đã bị vấy bẩn rồi, không chỉ là tâm hồn, mà còn vấy bẩn về cả cơ thể nữa.

Thậm chí cô đang nghĩ, liệu có phải ông trời nhìn thấy cô ở bên cạnh Dương Nhất Sâm mới an bài chuyện đó không, chẳng qua là cảnh cáo cô rằng, bọn họ vốn không hề hợp nhau, cô trước nay chưa hề có ý nghĩ này, lại không ngờ được sẽ có ngày hôm nay, sự xa cách giữa hai trái tim dường như lại càng xa hơn, cô trong kí ức của Dương Nhất Sâm vẫn tốt đẹp như vậy, mà sự thực cô lại càng lúc càng dơ bẩn, càng lúc càng ác tâm.

Biến Yêu Thành Cưới- Lục Xu Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ