Chương 45

4.8K 415 48
                                    

Hắn nhất thời cứng miệng, chỉ là bản thân chưa kịp thích nghi, chứ loại chuyện mình đi biệt tăm không thông báo mãi mới trở về, Jaemin giận không có gì là lạ.
Jeno cười khổ, nhanh chóng cầm ghế dịch xa chỗ cậu đúng hai gang tay, nhàn nhã thưởng thức bữa sáng.

Trái lại với sự thản nhiên của Jeno, Jaemin trong lòng dậy một cột sóng lớn không biết nên trút đi đâu. Rõ ràng phản ứng của hắn lúc này nằm ngoài dự đoán của cậu, không phải nên buồn bã rồi ủ rũ các thứ sau đó sẽ chạy theo cầu xin giải thích cho cậu hiểu sao? Tại sao lại có thể...hay là hắn đã không còn tình cảm với cậu nữa?

Không được! Lee Jeno, tôi lỡ thích anh rồi, anh đừng có lằng nhằng!

Ahreum đưa cho cậu một miếng bánh phết mứt sẵn từ trước, hoàn toàn không nhận ra mặt người kia đã ỉu đi như cái bánh mốc, cậu buồn bã ngồi xuống, nhận bánh từ Ahreum, quyết phải trả thù Jeno ngồi cách mình một khoảng.

Jaemin cố ý lớn giọng khen.

- Ahreum a, ngon thật đấy!

Cho Ahreum thấy thế mừng lắm, Jaemin ngó sang phía hắn, bất ngờ phát hiện khoé miệng Jeno giật giật cong lên như nhịn cười, sau đó khôi phục vẻ lãnh đạm tiếp tục ăn sáng. Jisung và Chenle nhìn một màn này thì đồng loạt thở dài.

Có gì đáng cười sao?

- Anh Jaemin, bánh đó là anh Lee làm trước cho anh đấy, may là anh khen ngon hahaha.

Cô tự nhiên uống một ngụm nước, không hoàn toàn hiểu hết dụ ý của những người còn lại, rất thành thật nói cho cậu biết. Jeno ngồi ngoài bàn ăn chán không có gì làm, nhìn Jisung chơi điện tử cảm thấy thật vướng víu tay chân, vậy nên mới ngồi lục đục mấy lát bánh mì và hộp mứt dâu. Thực ra trước đó Chenle chạy ra có định lấy một miếng ăn trước, nhưng hắn nhanh chóng cản lại, cũng đã phần nào hiểu mấy cái bánh không mấy đẹp đẽ này là làm cho ai rồi, nhân lúc Jaemin chưa xuống, nhóc con nhanh chóng đẩy đĩa bánh Jeno làm về chỗ Jaemin, thuần thục như không có gì xảy ra.

Ai ngờ người kia còn khen ngon rất lớn tiếng, thật là...

Jaemin sau khi biết bánh mình vừa lớn tiếng khen chính là do một tay Jeno làm, nhất thời nuốt không trôi, mặt hồng hồng cúi đầu vì xấu hổ. Trần đời chưa bao giờ gặp lại chuyện quê đến như vậy, cậu cảm thấy bức bối trong lòng, cứ thế gặm cho nốt miếng còn lại rồi phi thẳng lên phòng, tiếng đóng cửa còn vang xuống tận tầng 1.

...

Na Jaemin giờ an toàn rồi, Lee Jeno đến xác định người xong còn muốn mang người về, không quan trọng Jisung, trọng điểm chính là Jaemin nằng nặc không muốn về.

Na tổng sau khi ăn không mấy ngon miệng hai lát bánh mì cho bữa sáng, loáng thoáng nghe Jeno dưới phòng khách nói cảm ơn Chenle và Ahreum liền đánh mùi không lành, chắc chắn là muốn đem cậu đi mới ngọt lời ra như vậy.

Mà về nhà nào có tốt đẹp gì, hết ăn mì tôm lại gọi đồ ăn nhanh, trước có Oh Jinyoung thì không sao, giờ trong nhà toàn nam nhân, chắc chắn chỉ có thể ăn tạm bợ, ở đây với Chenle, Ahreum nấu ăn rất ngon, lại có cậu em đáng yêu, thuận luôn ý của Park Jisung không phải tốt hơn sao? Đấy là chưa kể về nhà ai đoán trước được tên Lee Jeno kia sẽ giở trò gì, dù rằng cậu cho hắn cơ hội theo đuổi, nhưng không có nghĩa Jaemin không đề phòng mấy cái chiêu trò quái đản mà đầu óc máy móc của Jeno nghĩ ra.

[Nomin][Longfic] Giám đốc Na có dự định kết hôn chưa?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ