- Chenle, sao lại thất thần thế, em muốn uống gì không?- Jaemin vỗ vai cậu nhóc, trong khi đó Jinyoung lại cứ nhìn chằm chằm hộp bánh cười mãi thôi.
- Em muốn uống trà sữa!- Cô vui vẻ giơ tay, vô tình để Nono chạy mất.
- Ơ kìa Nono.
Chenle vốn là định từ chối, nhưng Jaemin cứ nhất quyết muốn nhóc ở lại, cậu muốn chơi với nhóc một chút cho khuây khoả, nghĩ lại cuộc nói chuyện đêm hôm qua mà đau lòng.
...
Jeno không một lời giải thích thẳng thừng kéo tay cậu lên phòng, đóng chặt cửa, áp cả người Jaemin dựa vào tường.
- Em rốt cuộc coi tình cảm của tôi là cái gì!?
Cậu hừ lạnh.
- Jeno, tôi chưa từng nói yêu anh hay thích anh, vậy nên tôi chẳng coi đó là tình cảm gì cả.
- Tôi không tin từng đấy thời gian tôi cố gắng em lại không hề động lòng với tôi, Na Jaemin, em đang tự lừa dối chính bán thân mình!
Jaemin cố sức đẩy hắn ra. Cậu lừa dối? Không, cậu chẳng lừa dối điều gì cả, cậu chờ đợi như vậy là quá đủ rồi, cậu nên chấp nhận sự thật rằng hai người là anh em và không thể đến với nhau được. Điều đó là trái với luân thường đạo lý. Jeno đột nhiên bỏ đi không nói một lời, liệu hắn có quan tâm đến cảm nhận của cậu? Hắn có biết cậu vì đi tìm hắn mà đối diện với Tử thần, còn hắn thì sao? Hắn chẳng bằng một người lạ như Oh Jinyoung, hắn không hề đến thăm cậu dù chỉ một ngày, cậu sống hay chết hắn cũng cứ vậy mà bốc hơi. Jaemin hoàn toàn thừa nhận cậu đã có cảm giác gì đó với Jeno, nhưng cảm giác đó không thể xác định, làm sao chắc chắn đó là yêu?
- Tôi yêu bản thân mình hơn bất thứ gì trên đời, việc gì tôi phải lừa dối tôi? Lee Jeno, là tự anh ảo tưởng!
Cậu dùng hết sức trong buồng phổi, nói lớn lên, mức độ kiềm chế đã đến giới hạn nhất định, Jaemin sợ rằng, nếu còn đôi co thêm, cậu sẽ ức lên mà khóc mất.
Nhưng sau lời nói đó của cậu, hắn chỉ im lặng, nhìn cậu đầy giận dữ rồi bỏ ra ngoài, tối đó Jeno không hề về nữa. Cậu cười khổ. Còn mong chờ cái gì nữa? Người ta sẽ không quay về xin lỗi cậu đâu, chẳng là gì của nhau cả, còn dám đói hỏi cái gì cơ chứ?
...
Quả thật Jinyoung rất thích bánh ngọt, cô nàng có thể vừa uống vơi nửa cốc trà sữa to bự và ăn những chiếc bánh với tốc độ rất nhanh. Jaemin không có hứng ăn, chỉ ngồi trên ghế nhìn bạn gái mình cười cười nói nói đủ thứ với nhóc Chenle, nhưng mà có nhầm không? Có vẻ Chenle không vui lắm thì phải, hình như nhóc hôm nay hành xử hơi gượng gạo.
- Này nha, bánh chị em làm rất ngon nha, chị Jinyoung rất thích!- Cô tinh nghịch bật ngón cái sau khi tự mình xử lí hết đống bánh.
- Hahaha, vậy...vậy anh Jaemin, em có việc bận, em về được rồi chứ?
Huhu anh Jaemin ơi làm ơn để Chenle em về nhà đi anh ơi, em bắt đầu hơi sợ chị ấy rồi.
Jaemin nghiêng đầu, suy nghĩ một lúc, Chenle nay sao đòi về liên tục vậy nhỉ? Hay là không có Jisung nên thằng bé chán? Nghĩ vậy thôi nhưng cậu cũng gật đầu
BẠN ĐANG ĐỌC
[Nomin][Longfic] Giám đốc Na có dự định kết hôn chưa?
FanfictionNguyên tác: Grinsell 35 tuổi rồi mà còn chưa có bạn gái, giám đốc Na đúng là đang lãng phí nhan sắc trời cho mà 25 triệu đàn ông Hàn Quốc mơ ước đấy!