Nếu tên chết tiệt ở trong ngọc bội màu trắng, có lẽ ngọc bội màu trắng sẽ trở nên lạnh hơn một chút, nhưng bây giờ ngọc bội màu trắng chỉ là ngọc bội màu trắng, không chút thay đổi, nhưng cảm giác trên người lại không thể lừa người, tôi kích động không thôi giống như nhìn thấy hy vọng.
Hai tay tôi ôm lấy ngọc bội màu trắng nhẹ giọng hỏi: "Lão già, anh ở bên trong có đúng không? Có phải anh thừa lúc tôi ngủ đi ra tìm tôi không, anh nói cho tôi biết, đó không phải là mơ đúng không, có phải là, anh vẫn chưa từng rời khỏi tôi có đúng không? Lão già, nói chuyện với anh đó, có phải vậy không?"
Mấy câu sau, giọng nói của tôi bắt đầu nghẹn ngào, nhìn thấy ngọc bội màu trắng không có động tĩnh gì, tôi cảm thấy cả người mình đều đang run rẩy, tôi nóng lòng muốn biết sự thật, muốn nhìn thấy anh đi ra từ trong ngọc bội màu trắng, nói với tôi: "Đúng vậy, ta quay lại rồi!"
Nhưng từ đầu đến cuối, đều là tôi tự biên tự diễn, chỉ có mình tôi giống như kẻ điên hét to với ngọc bội màu trắng, không ai xuất hiện đáp lại tôi.
Tôi đứng dậy mặc quần áo, mỗi một tấc da trên người đều đang nói rõ tính chân thực của giấc mơ với tôi, nếu không vào là lão già, chẳng lẽ là người nào khác?
Trời ạ, tôi không dám nghĩ tiếp nữa. Nghĩ một lát liền cảm thấy lạnh sống lưng, không phải lão già, vậy chính là người lợi dụng lúc nửa đêm đi vào! Nhưng mà, tôi không thể nhớ sai cảm giác Diệm Thiên Ngạo mang lại cho mình được, thói quen của anh, thủ đoạn của anh, sức mạnh của anh, dấu vết thật sâu trên người, trong lòng tôi, chẳng lẽ thật sự chỉ là tôi quá mức nhớ nhung, mới có thể tạo thành ảo giác rõ ràng như thế?
Tôi thu lại ngọc bội màu trắng, bỏ nghi ngờ này vào trong lòng, sửa lại vẻ mặt đi gặp Thiên đế, không thể vì chút nghi ngờ mà bỏ anh ta ở một bên được!
Trên điện Diêm Vương, tôi chưa từng vì anh ta là Thiên đế mà khách sáo với anh ta, không hành lễ cũng không chào hỏi, chỉ tâm trạng không yên đứng ở kia.
Thiên đế liếc mắt nhìn tôi hỏi: "Thiên Ngạo chưa từng đến thăm hỏi mẹ con ngươi à?"
Tôi sững người một lát, có chút không hiểu ý của anh ta, hỏi ngược lại: "Anh nói cái gì?"
Vì vấn đề này, tôi không nhịn được nhớ đến cảnh trong mơ kia, cái này không khỏi quá trùng hợp đó chứ, đầu tiên là mơ một giấc mơ kỳ lạ không giống như mơ, bây giờ Thiên đế đến hỏi tôi Diệm Thiên Ngạo có từng về không, chẳng lẽ lão già thật sự không chết? Anh thật sự từng trở về?
Thiên đế a một tiếng, anh ta cực kỳ khó hiểu hỏi: "Không trở về sao? Bản tôn cho rằng cậu ta giấu được người khác, nhưng chắc chắn sẽ không giấu ngươi, xem ra ta nghĩ nhiều rồi! Tuy sao Diêm Vương đã khô kiệt, nhưng tinh tú chủ có dấu hiệu sống, cho nên bản tôn cho rằng cậu ta còn sống."
Trong lòng tôi khẽ động, ý của Thiên đê là có lẽ Diệm Thiên Ngạo không chết, nếu lão già thật sự không chết vì sao không đến gặp tôi, trốn đi là có ý gì? Nếu anh không chết sao lại có thể độc ác giày vò cô nhi quả phụ bọn tôi chứ?
Cho nên, tôi không dám chắc chắn Tiên đế nói thật hay không, dù sao cũng cảm thấy sự kỳ lạ bất thường.
"Anh ấy không quay lại! Trước giờ, tôi đều cho rằng anh ấy đã chết rồi!"
BẠN ĐANG ĐỌC
Quỷ hôn ( phần 2 )
SpirituellesTôi gọi là Mạc Thất, năm nay 18 tuổi. Ở trong mắt người xung quanh, đây là độ tuổi như hoa như ngọc, nhưng trong dòng họ, sự ra đời của các bé gái là không may. Cũng không phải do tư tưởng của ông cha gì, mà là một bản khế ước giữa người và quỷ... Đ...