Thiếu nữ chân thành tha thiết thổ lộ hòa tâm Nam Lê Xuyên tan mềm nhũn, anh vô cùng trìu mến đưa tay nâng khuôn mặt nhỏ lên, khẽ hôn nước mắt óng ánh, "Cô ngốc, em cũng là ân huệ của anh, anh sẽ đối tốt với em!"
Thấy nước mắt vẫn còn, rất tự nhiên đưa tay đẩy tóc mái nặng nề trên mặt thiếu nữ, bỏ kính mắt, ôn nhu dùng ngón cái chậm rãi lau lệ...
Nhưng khi Nam Lê Xuyên đẩy tóc ngang trán lấy xuống kính đen trong nháy mắt, ngón tay vươn hướng khóe mắt cô nhóc liền cứng ngắc...
Trước mắt anh là một liều nhan tuyệt sắc kiều nộn ngọc nhuận, da trắng hơn tuyết, một đôi mắt ngấn đầy nước mà sóng biếc róc rách thanh tịnh, tính cả khóe mắt óng ánh tản ra ánh sáng nhu hòa, ba quang liễm diễm.
Lông mày cong cong, cái mũi nhỏ rất thanh tú linh lung yếu ớt hô hấp vô cùng khả ái, đường cong ưu mỹ mịn màng, phấn môi non mềm bị anh hút cắn có chút hơi sưng...
Thêm khi anh sốt ruột soi mói, gương mặt kia chậm rãi lộ ra mê người đỏ ửng, thật hiển nhiên dịu dàng thanh lệ, phảng phất giống như mỹ nhân thiên tiên tuyệt sắc!
Thiếu niên thật lâu chăm chú không chớp mắt, Nhiễm Tái Tái trong lòng mỉm cười, kỳ thật khi tay Nam Lê Xuyên chạm vào kính của cô, cô đã chuẩn bị tốt tất cả động tác cùng thần thái, cô muốn khi anh không phòng bị nhất, dùng dung mạo kinh diễm bỗng nhiên trùng kích tâm linh anh, để trong nháy mắt trông thấy cô trong đầu Nam Lê Xuyên thật sâu lưu lại tượng kinh diễm ấn, thêm cô trước đó làm những cái kia, để anh từ sâu trong nội tâm rốt cuộc không dứt được mình.
"Tái Tái ~"
Nam Lê Xuyên hấp khí, không dám tin nói nhỏ, "Em hóa ra đẹp đến thế—— "
"Học trưởng Nam ~~"
Thiếu nữ tựa như không quen ánh mắt người khác quá mức nóng rực, ngượng ngùng nhìn Nam Lê Xuyên một chút, liền tránh tay anh kiềm chế dời khuôn mặt nhỏ, không nhìn thẳng anh.
Ánh mắt Nam Lê Xuyên theo thế rơi vào cạnh mặ cô ôn nhu, lông mi thật dài nhu hòa như nga, không ngừng chớp chớp, đơn giản muốn ngứa đến trong lòng thiếu niên.
Anh khống chế không nổi vươn cánh tay, ôm eo thon thân, ôm chặt cô trong ngực của mình, mùi thơm cơ thể mê người, hơi con mắt màu xanh lam thâm thúy vô cùng, "Tái Tái, em thơm quá, cũng tốt đẹp, đẹp để cho người ta... Thần hồn điên đảo!"
"Học trưởng Nam thích em thế này sao?"
Thiếu nữ thẹn thùng tuyệt mỹ lấy dũng khí, trong ngực anh ngẩng đầu lên, mặc dù to gan nhìn thẳng anh, nhưng từ cổ áo hơi mở lại có thể thấy cổ trắng nõn đều đã xấu hổ lộ ra mê người phấn hồng.
"Thích, Tái Tái, anh rất thích em ~~"
Nam Lê Xuyên nhìn thiếu nữ khóe mắt đuôi lông mày hiện ra nhàn nhạt vũ mị phong tình, đáy lòng một ít xao động không nên có bị mơ hồ câu lên.
Dán lên vành tai thiếu nữ óng ánh sáng long lanh, thanh âm so với vừa rồi càng khàn khàn, hơi thở cũng bất ổn nóng bỏng mấy phần, "Thích một mực hôn em ~~ "
Dứt lời, liền thật chặt ôm thân thể Nhiễm Tái Tái mềm mại trong ngực, ôn nhu hôn lên bờ môi cô, anh nhẹ như vậy cùng cẩn thận, tựa như nâng trong lòng bàn tay, hơi dùng sức cô liền sẽ tan.