"A —— thật giỏi!! Yêu tinh, em nhất định là yêu tinh ~~"
Khoái cảm cực hạn khiến Mặc Thanh Trần cắn chặt hàm răng, nhìn thiếu nữ dưới thân giống như xuân hoa thịnh phóng, kinh người kiều mị, anh đã không phân rõ hiện thực hay là huyễn cảnh, chỉ biết dùng sức đè lại vòng eo cô giãy dụa vặn vẹo, đại lực va chạm nơi mang đến vô hạn khoái cảm.
"A a... Xin anh... Ô ô... Đau quá... Ô... Tôi... Chịu không được... A a a"
Bị vật cứng chiều dài kinh người không ngừng xâm nhập, thân thể Nhiễm Tái Tái mẫn cảm đáng thương run rẩy, người đàn ông trên người biến hóa góc độ va chạm nhụy hoa cường hãn hơn, toàn thân chậm rãi kéo căng, máu chảy đảo ngược, thời khắc khoái cảm sắp phun ra đó sợ hãi khóc hét lên, "A a... Xin anh... Đừng đụng... Không được!"
"A ——"
Thời khắc thiếu nữ đáng thương thét lên đó, rốt cục cũng không nhịn được kim thịt không ngừng xoay tròn cắm vào linh khẩu, chịu không nổi mị nhục thiếu nữ trơn ướt co rút đè ép, khi tiểu huyệt cô lại một lần cực hạn hút cắn, Mặc Thanh Trần dùng hết toàn lực hung hăng thẳng tiến trong cơ thể cô, vui sướng bắn ra nhiệt lưu, gầm nhẹ ôm cô đạt tới đỉnh khoái ý.
"A a a..."
Theo tinh dịch nóng hổi của người đàn ông toàn bộ phun trên hoa tâm, Nhiễm Tái Tái đồng thời co rút rung động, tiểu huyệt mị nhục gắt gao hút cắn quy đầu nở lớn, sau đó, cô giãy động mở trong nháy mắt, tiểu huyệt khẩu phấn nộn sưng đỏ kinh diễm phun ra chất mật, vết nước vừa mê vừa say ướt sũng vẩy trên giường, đồng thời trên ngực áo không bị cởi nhanh chóng xuất hiện một mảnh thấm ướt, mùi sữa thơm phiêu tán.
Mặc Thanh Trần nằm bên cạnh thiếu nữ đỏ mắt nhìn cảnh đẹp, dưới tác dụng của thuốc, côn thịt lại một lần cứng rắn trong nháy mắt, trong lòng suy nghĩ, "Thật là một cực phẩm, ta tuyệt đối sẽ không buông tha cô ~", thừa dịp thiếu nữ xụi lơ bất lực, anh lột trần truồng cô giống như một con chim bồ câu trắng, suy nghĩ không buông tay sâu hơn.
Da thịt vô cùng kiều nộn, trắng nõn mềm mại như cừu non hiến tế, hai điểm phấn nộn trên tròn trịa tuyết trắng mềm mại càng giống như nhụy hoa mới nở, không chỉ phấn nộn vô cùng còn đọng giọt nước óng ánh thơm ngọt nhàn nhạt, tính cả đường cong ôn nhu, eo tinh tế trắng noãn, chỉ làm người thấy rốt cuộc mắt lom lom.
Mặc Thanh Trần tà mị lập tức trở nên càng thêm tĩnh mịch, anh lột áo sơ mi của mình, trải trên giường ướt đẫm, trần truồng cùng cô kề nhau, ngô, thật thoải mái...
Thiếu nữ trong ngực da thịt ngọc bích, mềm yếu xuân thủy làm anh vô cùng sảng khoái, hận không thể hút cô vào, muốn càng nhiều a ~~
"Ngô... Mặc tiên sinh... Đừng như vậy... Ô ô... Van ngài, buông tôi ra..."
Thiếu nữ vô lực co rúm lại, khi người đàn ông khẽ hôn núm vú cô, đưa tay gắt gao đẩy bả vai anh, trong mắt vũ mị mê ly hiện ra nước mắt óng ánh.
Mặc Thanh Trần duỗi ngón tay, lau khóe mắt cô, ôn nhu hôn cánh môi thiếu nữ phấn nộn, nhìn mắt của cô khàn khàn nói, "Bảo bối ngoan, vừa rồi thật sự là thoải mái chết anh rồi, cho anh một lần nữa được không?!"