"Thật thoải mái, rất thư thái ~~"
Nam Lê Xuyên ngửa đầu thô thở gấp, anh cảm giác mình sảng khoái đến da đầu đều sắp nổ tung.
Thiếu nữ bị anh gắt gai ép dưới thân thể mềm mại không xương, làn da nhưm bằng nước mịn màng kiều nộn, còn có hai vú đầy đặn hình dạng mỹ hảo, dụ nhân tâm huyền, vừa mềm mềm lại trắng nõn, tính cả vòng eo mềm mại không đủ một nắm, xúc cảm cực giai, không một chỗ không đẹp, anh cảm thấy mình giống như được một bảo vật.
"A ân... Căng quá... Chậm một chút... Ngô..."
Thiếu nữ hai mắt đẫm lệ mông lung, khuôn mặt nhỏ ửng hồng, cắn chặt môi anh đào có chút khép mở, đôi mi thanh tú khẽ nhíu, biểu lộ yêu mị như thống khổ càng như vui thích để người ta mắt lom lom, giống như mời thiếu niên trên người càng thêm dùng sức, càng thêm làm càn ngọt ngào trừng phạt.
"Nha..."
Nam Lê Xuyên bị dẫn dụ, càng thêm dùng sức đánh cắm, cảm giác tầng tầng lớp lớp nếp uốn trong dũng đạo vừa nhỏ vừa gấp dũng đạo càng vội vàng đè anh, nhục bổng của anh đang không ngừng trừu sáp bên trong kích động thình thịch nảy lên, chỉ cảm thấy cả người đều nhanh muốn hóa trên người cô, chỉ muốn không ngừng xâm nhập, thâm nhập hơn nữa ~
Thiếu nữ non nớt chịu không được thiếu niên cố chấp va chạm, lắc đầu, hai tay dùng sức nắm chặt gối ôm, hai chân vô lực khoác lên vai chàng trai, miệng nghẹn ngào như con mèo nhỏ, "Học trưởng... Ngô... Đừng nặng như thế... Ân... A... Nhẹ chút... Ân... Nhẹ một chút..."
"Tái Tái, anh... A ——" đột nhiên, quy đầu Nam Lê Xuyên chạm phải một kim thịt tinh tế, toàn thân anh phảng phất điện giật kích, sau đó, thiếu niên ôn nhu trừu sáp đột nhiên điên cuồng ~~
"A... Không... Học trưởng... A... Không muốn..."
Thiếu nữ bị động tác mãnh liệt đụng lanh lảnh hét to, nộn huyệt bị kích thích quá chặt chẽ co rút, lại vì côn thịt điên cuồng ra vào mà không cách nào khép lại, từng vòng từng vòng thịt mềm chỉ có thể gắt gao cắn chặt dục vọng của thiếu niên.
"Cái gì?... Đó là cái gì?"
Nam Lê Xuyên vô cùng nhanh chóng tấn công hoa tâm vừa mới va chạm, linh khẩu lại một lần chạm kim thịt tinh tế kia, "A a ---- sảng khoái!"
Hai mắt thiếu niên đột nhiên tinh hồng, động tác càng thêm điên cuồng.
"A a... Không muốn... A... Học trưởng... Quá nặng... A a..."
Hai chân Nhiễm Tái Tái bị thiếu niên mở tối đa, tri giác toàn thân đều tụ tập trên tiểu huyệt dưới thân bị dùng sức chống, nhục bích mẫn cảm dán thật chặt vật cứng tráng kiện, châm nhỏ trong nhụy hoa sâu bị vô tình, nhanh chóng đụng chạm, cô nhịn không được khóc hét rầm lên, "Chịu không được a... Học trưởng... Cầu... Xin anh... A..."
"A ——"
Lúc này trên mặt, trên thân Nam Lê Xuyên đều tích tích mồ hôi, anh gầm nhẹ, căn bản không dừng được, khoái cảm kéo dài hợp thành triều tịch, đột nhiên, anh cảm giác trong đầu trống rỗng, "A a... Phải chết ~~"