Dưới ánh đèn lãng mạn nhu hòa, chiếu rọi trên thân thể thiếu nữ bị Giang Thần Dật giam cầm trong ngực, lộ ra da thịt trần trụi trắng noãn tựa như ngà voi, tản ra vầng sáng oánh nhuận, làm cho quang mang trong đồng tử người đàn ông càng phát cực nóng, yêu thích không buông tay vuốt ve đường cong thiếu nữ lồi lõm, thanh âm khàn khàn tán thưởng, "Thật đẹp ~ "
Nhấc người dậy, để cho dục vọng cứng chắc vội vàng mà kiên định chống đỡ miệng nhỏ phấn nộn mềm mại, nhìn chăm chú thiếu nữ trong ngực gương mặt ửng đỏ cùng lông mi khẩn trương run rẩy, tay Giang Thần Dật ôn nhu nắm chặt bàn tay nhỏ của cô, khóe môi khàn khàn nói, "Đừng kháng cự anh, anh sẽ để em rất thoải mái."
Ý xấu hổ trên mặt Nhiễm Tái Tái càng sâu, tay nhỏ khẩn trương nắm lấy bàn tay của anh, cắn thật chặt môi, một đôi mắt mềm mại đến cực điểm giống như vừa sợ vừa thẹn, đã óng ánh nước mắt.
Giang Thần Dật hết lần này tới lần khác yêu nhất mị thái ngượng ngùng của cô, bản năng sinh lý lên trên lý trí, thân eo rất động, mặc cho dục vọng của mình chậm rãi xâm nhập miệng nhỏ ướt át, đợi dũng đạo run rẩy nghênh đón, thỏa thích đè ép vật cứng run rẩy nhúc nhích, cảm giác không có màng mỏng ngăn cản, anh thở dài một hơi, không nhẫn nại, cường lực đâm thẳng đến cùng.
"Ngô, đau ~~"
Dục vọng vừa to vừa dài thẳng đến cùng, quá mức thô bạo đối với dũng đạo kiều nộn, hai đùi thiếu nữ trắng noãn vì đau đớn kéo căng, hoa huyệt cũng gắt gao xoắn lấy cự thân.
Phấn môi mê người khó nhịn khẽ cắn, khóe mắt treo giọt nước, dáng vẻ mềm mại đến cực điểm.
Âm huyệt dưới thân vừa ướt lại gấp, mật đạo tắc nghẽn hút đến sảng khoái cực điểm, Giang Thần Dật không thể động bị kích thích mồ hôi dần dần ra, mày rậm hơi nhíu, môi mím thật chặt, đáy mắt tràn đầy ẩn nhẫn, nhu hòa hôn giọt nước mắt, những cái hôn nóng bỏng nhỏ vụn rơi trên da thịt của cô, vừa không ngừng nhẹ giọng dỗ dành, vừa thử thăm dò động thân eo.
"A... Anh Dật... Sẽ đau... Ngô... Không muốn... Ân... Nhẹ chút... A... Đừng... Chậm một chút... Ngô... Không muốn như vậy... A..."
Thân thể thiếu nữ nho nhỏ bị người đàn ông ép dưới thân thể, trên da thịt oánh nhuận hiện ra nhàn nhạt hồng, tóc đen xõa ra, tinh mâu mê ly, miệng nhỏ nhắn theo động tác của anh không ức chế được phát ra rên rỉ giống như khóc giống như vui.
"Thật thoải mái ~"
Tiểu huyệt thiếu nữ vừa non vừa gấp, bao bọc anh tầng tầng lớp lớp, mỗi một cái trừu sáp liền có thể cảm giác nếp gấp phức tạp bị chống ra, cắn răng đè lại eo thon, không chịu được tăng tốc trừu sáp.
"A... Chậm một chút... Thật sâu... Ngô... Không muốn... A... Van xin anh... Nhẹ một chút... A... Chịu không được... Ô ô..."
Nhiễm Tái Tái đã khóc không thành tiếng, thân thể mềm mại không xương run rẩy thành một vũng nước, cô bất lực bãi động bờ eo của mình, muốn thoát đi một chút, lại chỉ làm cho anh đâm vào càng sâu, để anh càng thêm điên cuồng động tình.
"Bảo bối của anh!"
Giang Thần Dật thô thở gấp, dáng người bảo trì tốt đẹp che kín mồ hôi, cơ bụng sáu múi thời điểm dùng lực khối khối gợi cảm nổi lên, mỗi đầu dây thần kinh đều sảng khoái sắp bạo tạc, hai tay nắm lấy kiều nhũ vì trên dưới lắc lư mà vung ra từng tầng từng tầng sóng sữa trắng noãn, xúc cảm mềm nhũn thật tốt, không khỏi cúi đầu ngậm lấy đỉnh mê người phấn nộn.
Chỗ kiều nộn truyền kích thích dẫn phát thân thể thiếu nữ nhạy cảm, hoa tâm phun chất mật, cô nhẹ giọng thút thít đột nhiên ngọt ngào, "Ngô... Không muốn liếm... A... Đừng a... Anh đừng như vậy... Ân a... Anh Dật... Ngô..."
"A --"
Giang Thần Dật trở tay không kịp một tiếng khẽ gọi, vì linh khẩu anh vừa rồi lại bị động một cái, đến mức vật cứng trở nên càng thêm sưng to lớn, cảm giác kích thích như thế, anh bỗng nhiên ôm lấy thiếu nữ, để cô ngồi trong ngực anh, cứng rắn tròn cường hãn hơn va chạm lên hoa tâm cô rã rời.
"A... Anh Dật... Thật lớn... Ngô... Không được... A a... Lại đến cùng... Thật sâu... A a... Quá sâu... Ngô... Muốn phá... A a..."
Côn thịt to lớn điên cuồng đụng vào, cảm giác mãnh liệt phong phú phát đến toàn thân thiếu nữ, tiểu huyệt trơn ướt mừng rỡ chăm chú trói buộc dục vọng đàn ông, mặc cho khoái cảm bị thỏa mãn, từng đợt từng đợt đánh tới.
"A, quá sung sướng..."
Giang Thần Dật nhẫn nại cũng đến cực hạn, rốt cuộc không khống chế được mình, động tác va chạm kim thịt càng lúc càng nhanh, như mưa giông gió bão cuốn sạch lấy cô, côn thịt to dài càng đâm càng sâu, đưa thân thể cô mềm mại thật chặt áp chế trên giường, thỏa thích tùy ý xâm chiếm.
"A... Anh Dật... Tha Tái Tái... Ngô... Bên trong sắp bị cắm phá... A... Đừng đụng... A a... Không được, Tái Tái không được... A a a..."
Non nớt thét lên vừa dứt, thân thể Nhiễm Tái Tái kiều mị bỗng nhiên chắp lên, toàn bộ thân thể không ngừng run rẩy, núm vú cùng tiểu huyệt hạ thân gần như đồng thời phun ra nước thơm ngát ~~
"A, thật sự là một bảo bối!"
Giang Thần Dật đầy mắt kinh diễm ngậm lấy nước phun ra từ núm vú, cảm nhận nhiệt lưu tiếp tục trùng kích quy đầu, kéo hai chân cô trắng nõn ra lớn nhất, càng thêm dùng sức đút vào, thẳng đến sau lưng vọt qua khoái cảm kinh người, mới phóng thích mình rót đầy nhiệt lưu vào thân thể cô ấm áp.
...
"Tắm một cái được không?"
Thanh âm thỏa mãn của người đàn ông khàn khàn, khẽ hôn gương mặt thiếu nữ ửng hồng.
"Ừm ~"
Con ngươi Nhiễm Tái Tái mang theo một tầng mê ly, mềm mại không xương bị ôm trong ngực của anh, khuỷu tay nam tính ấm áp, hơi thở nóng rực, ôm ấp ấm áp, khiến cô buồn ngủ...
"Mệt muốn chết rồi sao, xin lỗi em ~"
Cảm nhận được thiếu nữ mỏi mệt, Giang Thần Dật yêu thương không thôi hôn lên mí mắt híp lại, nhẹ nhàng ôm lấy cô, đi vào phòng tắm, ấn khóa điều tiết nước ấm, mới đem cô ôm vào.
Tay đàn ông hơi vẻ thô ráp lướt qua da thịt non mịn, khiến thiếu nữ có chút co rúm lại, vô lực giãy động, thanh âm ngượng ngùng, "Để em ~ "
Xúc cảm trơn nhẵn kiều nộn trên tay khiến Giang Thần Dật ôm sát cô, mỉm cười nắm chặt bàn tay nhỏ mềm mại kia, ánh mắt cưng chiều đầy tràn ôn nhu, "Ngoan, em không có sức, anh giúp em hảo hảo tắm một cái."
Nhiễm Tái Tái đỏ mặt cúi đầu xuống, mặc anh dọn dẹp mình sạch sẽ, rón rén ôm cô về giường, lấy khăn mặt lau khô tóc cô ẩm ướt, dỗ cô chìm vào giấc ngủ.
Giang Thần Dật ôm nhu nhìn thiếu nữ ngủ say, cảm thấy một mảnh ấm áp, hóa ra đây chính là cảm giác cùng người mình yêu thân mật tương dung, thật muốn vò cô tiến trong máu thịt không xa rời nhau.
Nghĩ đến hết thảy nước Mỹ, anh không khỏi nhíu mày, mình tránh không được phải trở về một lần, nhanh một chút sửa soạn xong hết, vì bảo bối của anh, không thể giống như trước đây thử thăm dò về nước phát triển, mà phải toàn lực tiến quân, mà tâm nguyện của bảo bối anh cũng biết, anh hi vọng toàn lực trợ giúp cô hoàn thành!
![](https://img.wattpad.com/cover/214245367-288-k728564.jpg)