"Ngô ----"
May mắn, Nghiêm Nhất Huân khi khuỷu tay công tới đã phát giác, cũng hóp bụng lui, nhẹ nhàng kêu lên một tiếng đau đớn, anh mượn lực xoáy xoay người, một chân tấn công đầu anh ta, khi đối phương phất tay đỡ lại biến hóa nhấc đầu gối dồn sức tấn công phần ngực bụng anh ta.
Anh chàng không dám khinh thường, quay thân chếch đi, cảm giác một luồng gió mãnh liệt đến cực điểm di động, cực kỳ linh hoạt từ trước bụng mười mấy centimet xoay, liền buồn bực rống một tiếng, xoay người cũng theo sát lấy một chân quét tới.
Cứ như vậy, tiếng đánh bành bành bành, hai người trong ngắn ngủi ba phút tương hỗ tiến công không dưới trăm lần, nhưng thế lực ngang nhau cũng đả thương địch thủ một ngàn tự tổn tám trăm, một người tay trái trật khớp, người kia tay phải trật khớp.
Kỳ thật đây là bình thường, mỗi lần bộ đội đặc chủng cả nước tham gia Ưng chiến tuyển bạt đều sẽ phái người tiến hành hải tuyển, nói cách khác người có thể tham gia hải tuyển đều là tinh anh của bộ đội đặc chủng, cũng đều giống Nghiêm Nhất Huân thế này số một số hai đặc chiến, trình độ của bọn họ cơ bản cũng đều không sai biệt lắm.
Nghiêm Nhất Huân cùng anh ta tự mình kéo dài khoảng cách, anh sắc bén chăm chú nhìn người đối diện, tay phải đặt chỗ nối tiếp cánh tay trái, "răng rắc" một tiếng, mặt không thay đổi nắn cánh tay trái đã trật khớp trở lại vị trí cũ, mà người đối diện cũng đồng thời làm vậy.
Sau đó, hai người đối mặt trong chốc lát, lại từ từ lao tới.
Đột nhiên, Nghiêm Nhất Huân động, tốc độ rất nhanh, đến mức người đối diện biến sắc!
Vì Nghiêm Nhất Huân biểu hiện quá không cân đối, anh vẫn cất bước, nhưng đột nhiên...
Vậy mà tăng tốc gấp mấy chục lần!
Như một chiếc xe hơi tốc độ ba mươi mã lực, nhưng đột nhiên đến hai trăm, nhìn thế nào cũng cảm thấy không hiểu!
"Có thể làm tôi phải dùng chiêu này..."
Trong ánh mắt anh ta hơi co lại, Nghiêm Nhất Huân nhanh chóng cận thân dùng cùi chỏ ghìm chặt cổ anh chàng, hung hăng đè ép xuống, "Cậu nên thấy kiêu ngạo!"
"Bành ----"
Thân thể cao lớn hung hăng nện trên mặt đất, trong mắt mờ mịt không kịp phản ứng, "Cái này, mẹ nó... Phải cần lực bộc phát mạnh cỡ nào?"
Sau lưng bén nhọn đau đớn làm anh ta hít vào một ngụm khí lạnh, sau đó liền thấy mê cung di động, người đàn ông quả quyết lạnh lùng ném anh ta dần dần biến mất.
Cửa thứ sáu không giống trước, khảo hạch quy định không thể giết người, bằng không, anh ta biết lấy lực bộc phát siêu cường kia, mình phải chết!
Lúc này, Nghiêm Nhất Huân đổi một thông đạo khác, quan sát giao lộ trước mắt.
Anh một mực biết mê cung có bao nhiêu cách đi.
Vì bao nhiêu loại, trong mê cung tất nhiên có vài chỗ có thể không quay đầu về nguyên điểm, thông đạo có thể trở về chỗ cũ ngay trong mê cung hiện một mạch khép kín, lấy mạch kín này làm ranh giới, mê cung có thể bị chia ra.