Chương2:Thật sự không phải là mộng[1]🌱

22K 1.1K 61
                                    

Edit:Đậu Xanh

Dưới vòm trời, Thanh Sơn tựa như chốn tiên cảnh, núi non trùng trùng điệp điệp, phía trên đỉnh núi sương mù lượn lờ, từ xa nhìn lại tựa như tiên khí thoáng qua.

Nơi được tiên khí tập trung bao phủ đó chính là Đạo Diễn tông- một tông môn nổi danh tu tiên nhất trên đại lục Thanh Vân.

Ánh mặt trời xuyên qua từng lớp sương mù, lại lướt qua tán lá cây chiếu rọi xuống mặt đất xốp, gió thổi nhẹ làm lá cây hơi đong đưa, trong khoảng thời gian này chỉ nghe thấy tiếng lá xào xạc.

Nhìn qua những kẽ hở của nhánh cây, ở chỗ trống trải thấy một đoàn người trẻ tuổi mặc quần áo màu trắng, trên tay cầm bội kiếm, xếp thành nhiều hàng thẳng tắp, dáng người đĩnh đạc, kiên nghị.

Trước bậc thang còn có mấy chục người, y phục hoa văn phức tạp, nhìn hướng về phía cầu thang.

"Ê...a."

Là tiếng cửa gỗ bị người phía trong chậm rãi đẩy ra, những người y phục màu trắng vừa rồi còn yên lặng, tức khắc đôi tay ôm quyền, khom người cúi đầu, âm thanh hàng trăm, hàng ngàn con người vang vọng khắp không gian:"Cung nghênh sư thúc tổ xuất quan." Như trận thế thiên quân vạn mã mà đi, như chuông lớn lay động cả trời đất.

Lúc này cửa đại điện hoàn toàn được mở ra, một nam tử mặc áo bào màu trắng xuất hiện, giống như những hành động này đã trở thành thói quen, chàng chỉ tiến lên phía trước vài bước, hàng lông mày tinh xảo hơi nhíu lại, đánh giá những để tử phía dưới đang cúi đầu.

Rõ ràng chỉ là cái nhìn thoáng qua, lại làm cho đầu vai những người bị ánh mắt này quét tới như nặng ngàn cân, người tu tiên đều biết đó chính là uy áp cường giả.

Xem ra tu vi Hi Loan sư thúc tổ lại tăng không ít, chúng đệ tử trong lòng thầm cao hứng, nghe nói lần này sư thúc tổ xuất quan sẽ lựa chọn để tử, nếu có thể được sư thúc tổ coi trọng...

Hi Loan không đoán được trong lòng bọn họ có tính toán gì, chỉ xem xét xung quanh một phen nhưng không thấy điều gì khác lạ, chàng mới thu hồi uy áp, quay người lại, chưởng môn sư huynh Túc Hòa còn có sư đệ Vân Hoàn đều tới.

"Hi Loan, lần này thành Thanh Vu bị ma tộc tác loạn, đệ dẫn người đi có khả năng nắm chắc mấy phần." Chưởng môn sư huynh khi thấy Hi Loan đi đến bắt đầu nói chính sự :"Ngay cả lần trước Kiếm Diễn tông phái ra mấy chục cao thủ nhưng cũng không có tin tức, chuyện này đệ nhất định phải cẩn thận."

Khóe miệng Hi Loan hơi hơi gợi lên, trên mặt lộ ra ôn hoà như là xuân phong tháng hai, âm thanh như giọt sương mát lạnh, chậm rãi nói:"Để sư huynh phải lo lắng, sư đệ nhất định sẽ cẩn thận, cho Thanh Vu ta thái bình trở lại."

Đại lục Vân Nguyệt, thành Thanh Vu.

Bất đồng với ban ngày người đến người đi tấp nập, xe ngựa như nước, ban đêm đường phố yên tĩnh, trống trải. Một vòng Thanh Nguyệt lướt qua bức tường vây cao lớn, qua cây liễu đầu cành thẳng đến khi nhìn trời cao, ánh trăng bạch oánh, trong trẻo tự nhiên chiếu xuống làm cho không gian như mạ lên ngân quang xuyên qua tán lá cây không nhanh không chậm rơi xuống. Quang cảnh đan xen, mở hồ có thể thấy dưới cái bàn chỗ gốc cây có một thân ảnh.

[HOÀN-SƯ ĐỒ] KHI SƯ PHỤ HẮC HOÁNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ