Chương 29: Thân thế

4.1K 433 7
                                    

Voldemort mặt bình tĩnh, kêu một tiếng Willi. Sau đó Harry mắt mở trừng trừng nhìn Willi khiêng Nagini miệng vẫn còn hú hét đòi ăn điểm tâm lên cái một, dỗ dành cô rắn đi ăn đùi dê nướng. Cứ vậy khiến quý cô rắn dài hơn mười thước vui vẻ quấn quanh cổ và người chính mình, thế mà thân thể vẫn tao nhã thẳng tắp một đường đi đến phòng trà mới hay.

Quý cô rắn đang vui vẻ nên dùng lực quấn người không thể coi là nhẹ được, ngay cả một cái đầu trâu cũng bị quấn đến tắt thở. Nhưng mà Willi cũng không phải người, khẳng định không có vấn đề gì đâu hen. Không có đuôi để sờ sờ, điều này khiến bé bi Harry đối với cái đuôi của daddy yêu đến chết đi sống lại vô cùng tổn thương. Cậu cúi đầu quay lại ghế sa lông, tiếp tục ôm cánh tay Voldemort, ỉu xìu ăn trái cây, lâu lâu lại có người đút sữa cho uống.

Voldemort đem bé cưng kéo vào trong ngực, tâm tình bị đè nén cuối cùng cũng giảm bớt.

Mười hai, mười ba là lứa tuổi đang phát triển, mà bây giờ cũng đã mười một giờ tối rồi. Bé Harry được uống sữa no cũng đứng dậy, đôi mắt buồn ngủ bị che bởi lớp sương mù mờ mờ làm bé không nhìn rõ đâu là bình hoa bự đâu là cái bàn nữa. Chân này đá chân kia, xiêu xiêu vẹo vẹo đi tới cầu thang, Voldemort ở phía sau vội vàng dùng một cái bùa bảo vệ cho bé cưng, nhìn bé cưng mắt nhắm mắt mở cố gắng rửa mặt rồi mới lên giường nằm mới thở ra một hơi. Giúp cậu bé dịch góc chăn, coi như yên tâm.

Phải biết rằng quý ngài Slytherin nhỏ bị đụng trúng một xíu thôi thì quý ngài Slytherin lớn sẽ vừa đau lòng, tức giận, còn buồn bực nữa. Đau lòng là do Slytherin nhỏ bị thương, buồn bực là do chính mình không trông coi bé cẩn thận. Tiếp theo là hơn nửa ngày tính tình sẽ không tốt nổi.

Nhưng mà Harry cũng không yếu đuối như hắn nghĩ. Hoàn cảnh sống ở kiếp trước đã tập cho cậu tính cảnh giác luôn trong trạng thái cao nhất. Chẳng qua biết mình đang ở nhà, là một nơi an toàn, có bên cạnh một người cha mạnh mẽ khiến cậu có thể trầm tĩnh. Hơn nữa thời gian cũng trễ, cho nên cái tính mơ mơ màng màng lại xuất hiện. Rắn con từ nhỏ thiếu tình yêu thương ngoài việc thích ở bên cạnh Voldmeort nũng nịu ra, cậu còn thích hưởng thụ cảm giác Voldemort cẩn thận chăm sóc. Cái cảm giác ý đó hả, toẹt zời ông mặt trời.

"Ha Ly, sao cậu lại thơ thẩn rồi?".

Con rắn to tướng màu trắng đem bé bi đang ngồi ngẩn ngơ ở cửa sổ kéo vào người, cái đầu lớn đặt lên đùi bé bi, thân thiết nhìn cậu bé

"Xì, cậu không vui hả?"

"Không, tớ chỉ có chút buồn chán thôi". Harry từng chút từng chút vuốt ve cái đầu lớn của quý cô rắn, mùa hè hình như nó lại nặng lên thì phải "Cậu và Medusa không chơi chung nữa hở?"

"Cô ấy ở phía sau núi tìm được một ổ chuột con mới sinh, chúng tớ mới chia nhau xong. Nana nghĩ đến việc về ngủ trưa á". Quý cô rắn lắc lư cái đầu, ẻm thích cái ổ mới nằm lên mềm mềm do Willi làm cho, lúc đi ngủ phải chui vào đó nằm thì mới có thể ngủ ngon được.

"Cậu có thể đi tìm cậu nhóc xinh xinh kia" Nagini đung đưa cái đuôi của mình "Các cậu là bạn tốt".

"Draco và Severus bọn họ đi du lịch Đức rồi" Harry chơi đùa cái đuôi dài của cô nàng rắn "Daddy thì không biết khi nào mới về nữa".

[Đồng nhân HP][Edit][VolHar] HP chi Slytherin Lục Bảo ThạchNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ