Chương 42: Buổi tuyển chọn Quidditch

3.4K 332 21
                                    

Một con bướm nhỏ có thể tạo thành một cơn lốc xoáy.

Câu này có thể áp dụng trên người phù thủy, thế nên, Harry và Draco hiện tại đang muốn đông thành cục nước đá giữa gió thu lạnh giá, tham dự buổi tuyển chọn cầu thủ Quidditch. Cũng không thể giống như đời trước, chỉ cần tùy tiện tham gia một buổi học bay là có thể được nhận rồi.

Đây là môn thể thao truyền thống của giới phù thủy, được rất nhiều người yêu thích luôn. Nhưng buổi tuyển chọn hôm nay lại trùng với buổi tuyển chọn của nhà Gryffindor, một đám động vật nhỏ ríu ra ríu rít chụm đầu chụm cổ, đồng thời cũng khoe những cầu thủ quidditch yêu thích của mình.

Xen lẫn trong đám người Gryffindor, Neville và Ron trông thấy bọn Draco Harry, vội vàng lẹ làng chạy lại, người nào cũng cọ cọ dụi dụi vào nhau, cũng không thấy lạnh mấy.

"Tớ muốn làm thủ quân hoặc truy thủ của Gryffindor, hệt như hai anh Geogre và Fred nhà tớ ý, siêu thích thú luôn!". Chú sư tử nhỏ tóc đỏ ôm cây chổi bay cũ của ông anh Percy, kích động múa may quay cuồng tại chỗ "Má tớ nói nếu tớ được nhận vào đội, má sẽ mua cho tớ một cây chổi mới tinh".

Dứt lời đôi mắt đầy mong ước nhìn cây chổi màu đo đỏ, đường cong mượt mà được thiết kế riêng trong tay Harry và Draco "Ừm, có lẽ sẽ không hịn như của các cậu, nhưng cũng tạm ổn hen".

Không thể không nói nhà bọn họ anh em đông đúc quá, tình trạng kinh tế gia đình có chuyển biến theo hướng đi lên, chẳng qua có một cây chổi thiết kế, không cần nhiều đâu, thì bé sư tử đã quá trời mừng rồi.

"Các cậu muốn ứng cử vào vị trí?"

Neville kế bên hỏi, má cậu bé muốn cậu tham gia Quidditch, nhưng bé sư tử hướng nội này càng yêu thích việc  ngâm mình trong phòng thảo dược hơn.

"Tầm thủ" Draco khí thế bừng bừng nhất định phải được nói.

"Tấn thủ" Harry đem bao tay siết chặt lại, cầm lấy cây gậy đánh bóng được dựng sát bên, cầm trong tay nhìn có hơi dị dị, cây gậy đánh bóng cao đến nửa thân mình được cậu sử dụng một cách uyển chuyển "So với tầm thủ càng kích thích hơn, đúng không nè?"

Neville nhìn cây gậy đánh bóng trong tay Harry, nuốt nước bọt cái ực "Cậu hổng thấy nó nặng lắm hở? Nhìn sơ sơ nó y chang như cái cây vậy ớ".

"Ổn lắm, khiêu chiến với bản thân thú vị lắm nghen". Harry đá đá đôi giày cổ cao màu đồng của mình, kiếp trước bị mấy quả Bludge hành banh xác trong mấy trận Quidditch, bây giờ quyết tâm phải cho nó biết thế nào là lễ hội.

Về tầm thủ, cứ quăng cho bé Draco đang nóng lòng được trải nghiệm đi.

"Tấn thủ sao? Thêm tớ vô nữa này". Anny Taylor vuốt cái đầu màu vàng xinh đẹp của mình "Nghe qua thú vị đó chứ".

Cậu ta một phen cầm cái chổi bay già cú đế tha từ đâu tới cũng chả biết. Phải biết là cho dù ở Hogwarts cũng không phải dễ tìm được cái chổi bảy tám tuổi, sơn cũng hông dính được miếng nào, một cái chổi toàn bụi xấu òm.

Cậu ta chen vào giữa Harry và Draco, đem hai người hoàn toàn tách ra, bưng mẻ thịt viên nướng từ phòng bếp cầm ra đưa cho Draco.

[Đồng nhân HP][Edit][VolHar] HP chi Slytherin Lục Bảo ThạchNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ