Chương 4: Ác mộng

7.3K 667 59
                                    


Vào ban đêm, không đợi Harry chỉnh đốn lại tâm tình bản thân để chuẩn bị tiếp xúc thân mật với kẻ thù, lí do là cậu mới biết một điều khiến cậu vừa vui vẻ nhưng cũng khiến cậu khổ sở.

Má Lily và ba James của cậu còn sống, hơn nữa bọn họ đã có đứa con đầu lòng rồi, mang ý nghĩa huyết thống quan trọng. Mà năm năm trước, họ có nuôi dưỡng một bé con, tên gọi Harry Potter, nhưng nửa năm sau đã bị Voldemort đón đi.

Đây là nhờ thời điểm sáng sớm Harry tùy tiện cầm đại một tờ báo hôm nay mà biết.

Trên báo viết về tin tức của người thừa kế của trang viên Potter, hình ảnh vợ chồng Potter đứng ở hành lang Bệnh viện Thánh Mungo, ngài Potter trong ngực ôm một đứa bé đáng yêu, một nhà ba người cười đặc biệt xinh đẹp.

Như vậy, tôi là con của ai cơ chứ? Cái gì gọi là đã từng được Dumbledore dạy dỗ, rồi cái gì mà từng chăm sóc qua điện hạ nhỏ nhà Slytherin? Harry cảm thấy vài câu từ đơn giản này lại rất quen thuộc, cảm giác như thể cậu bị quăng cho hàng tá bùa chú hắc ám vào người vậy, thậm chí so với việc cậu biết được mình có huyết thống với Voldemort còn muốn điên cuồng hơn mấy phần.

Harry nhìn ba James trong báo đang cười một cách ngốc nghếch, má Lily thì đang đùa nghịch với em bé, cùng với vị hiệu trưởng trong trí nhớ đang cười haha. Harry nhớ lại đời trước, khi cậu trưởng thành thì gương mặt chậm rãi chẳng còn giống với ba James nữa. Như vậy trong đầu cậu chợt nổ ra một suy nghĩ đáng sợ.

Cậu như điên mà chạy vọt tới phòng tắm, đem mặt mình dí sát vào trong gương. Đối diện là gương mặt của cậu khi còn bé, nếu cẩn thận nhìn rõ, lông mi cậu có chút tinh tế, đôi mắt vẫn to tròn như cũ, nhưng khóe mắt lại có xu hướng xinh đẹp hơn, thậm chí cái cằm mập mạp của đứa nhỏ cũng có chút nhọn ra, biến hóa nhỏ này nếu nhìn không kĩ sẽ không thấy được.

Trách không được mỗi lần soi gương đều thấy có gì đó không đúng,  thế nhưng lại nhìn không ra là sai ở đâu.

Harry kéo mớ tóc đen của mình, vẫn là kiểu tóc quăn, nhưng cái độ quăn queo này lại giống hệt kiểu quăn trên tóc của Voldemort.

Thì ra là như vậy, thì ra là như vậy, đây chính là nguyên nhân Harry không thể tìm ra điểm khác biệt của của hai thân thể trong hai thế giới khác nhau, bởi lẽ vì ở thời điểm nào cũng vậy, cậu đều là con trai ruột của Voldemort!

Chỉ cần một thời điểm đáng chết nào đó, càng về lâu dài ai cũng có thể nhìn ra Harry Potter không còn giống James Potter nữa!

Harry cảm thấy toàn thế giới này trở nên lạnh như băng, máu trong đầu ong ong, bên tai là âm thanh như thể ai đó đánh trống reo hò, thậm chí cậu cũng chẳng ý thức mình đã ngưng hô hấp từ lúc nào. Đến lúc lồng ngực cậu trở nên đau đớn thì cậu mới nhìn vào gương, ánh mắt màu xanh lá nhìn thấy được gương mặt đứa bé chẳng còn tí máu, tràn ngập nước mắt.

Đây chính là một phát hiện vô cùng đáng sợ.

Harry lắc lắc đầu ngồi xổm dưới đất, cậu nhìn đến căn phòng ngủ cùng phòng sách được trang trí đầy tinh xảo, bật cười một cách điên cuồng.

[Đồng nhân HP][Edit][VolHar] HP chi Slytherin Lục Bảo ThạchNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ