Kim Junkyu ngại nhất là mấy đợt tuyển thành viên của hội học sinh.
Cứ mỗi học kì một lần, hội học sinh lại mở một đợt tuyển thêm thành viên mới. Đầu tiên là phải kiểm tra hồ sơ của từng ứng viên, bao gồm thông tin cá nhân, học lực, hạnh kiểm cùng những thành tích nổi trội khác, sau khi chọn được hồ sơ rồi mới trực tiếp phỏng vấn, qua vòng phỏng vấn thì lại đến training, thật sự vô cùng lằng nhằng. Nhưng phải như vậy thì mới tuyển được những thành viên chất lượng thật sự tốt, có thế hội học sinh mới giữ vững uy tín được đến tận bây giờ.
Kim Junkyu ngồi trong văn phòng của trường, lật đi lật lại từng tập hồ sơ, không kìm được mà ngáp nhẹ một cái. Hắn đã ngồi xem đống này cả đêm hôm qua, sáng nay tới trường chỉ có thể gà gật mà học, hiện tại đến giờ nghỉ trưa cũng không thể giải lao một chút mà lại phải tiếp tục vật lộn với đống giấy tờ này. Biết hội trưởng hội học sinh vất vả như vậy thì ngay từ đầu hắn đã đếch làm, Kim Junkyu uất hận nghĩ, cũng đâu phải hắn xung phong ứng tuyển làm hội trưởng chứ, ai bảo cái tên Choi Hyunsuk đột nhiên bị cách chức rồi chuyển qua cho hắn làm chi.
"Biết ngay thể nào ông cũng ở đây mà."
Yoshinori đẩy cửa bước vào, trên tay cầm theo hai hộp cơm cùng với một lốc sữa, đặt trước mặt Junkyu, "Nghỉ tay chút đi, hội trưởng vất vả rồi."
"Ôi trời Yoshinori tôi đội ơn ông." Kim Junkyu như thấy chết vớ được cọc, ngay lập tức mở hộp cơm ra ăn lấy ăn để, giống như nếu không cho hắn ăn bây giờ, hắn sẽ bỏ mạng ở đây mất.
"Ăn từ từ thôi không nghẹn. Nước đây." Yoshinori ném qua cho hắn, "Còn gì chưa xong để tôi làm nốt cho."
Kim Junkyu cảm động phát khóc, quả không hổ danh Kanemoto Yoshinori mà.
"Mà tụi kia đâu rồi? Sao cả ngày hôm nay không thấy mặt đứa nào vậy, đổ hết việc lên đầu hội trưởng hội phó thế này à?" Hắn uất ức nói, miếng cơm trong miệng đột nhiên nuốt không trôi.
"Bận hết rồi, tan học ca chiều mọi người mới tới được. Ông thông cảm chút đi, đầu học kì mới lớp nào cũng nhiều việc mà."
Kim Junkyu không nói gì nữa, chỉ chúi đầu vào ăn, sẵn sàng tinh thần để tiếp tục chiến đấu với đống công việc còn dang dở, sau đó lại phải quay về lớp để học ca chiều, thực sự rất mệt mỏi mà.
Cánh cửa văn phòng lại một lần nữa mở ra, Kim Junkyu hắn chỉ cần nghe tiếng bước chân cũng thừa biết là tên nào đang bước đến, đó là Park Jihoon - bạn thân của hắn. Jihoon tiến lại gần chỗ hai người, ngừa ngựa cầm tập hồ sơ lên lướt lướt qua mấy trang, sau đó ngán ngẩm lắc đầu rồi lại đặt trả về chỗ cũ.
"Cố lên các em. Anh vẫn luôn ở đây support mấy đứa mà."
"Mẹ mày." Kim Junkyu nghiến răng kèn kẹt, "Mày cũng là phó hội trưởng đấy, không nhảy vào mà làm đi còn pót pót cái gì."
"No no. Tao là cựu. Là cựu hội phó nha babe. Giờ tao chỉ còn ở bên hậu cần thôi, mày lại quên rồi à?"
"Đếch quan tâm. Giờ tao là cấp trên của mày, một là làm việc hai là ăn đấm, chọn đi."
BẠN ĐANG ĐỌC
Redamancy
Fanfictionredamancy ['red-a-man-sE] noun Một tình yêu trọn vẹn. Đó là khi em yêu một người, trái tim người đó cũng thổn thức vì em. --- Note: Phần trước của "Felicity". 081020 - 141220