23

907 99 9
                                    

Khi Kim Junkyu hớt hải chạy đến thì Park Jihoon đã phẫu thuật xong rồi.

Hắn vừa mới làm xong bài kiểm tra, bước ra khỏi lớp liền nhận được Park Jihoon bị tai nạn giao thông phải nhập viện, đầu óc chẳng thể nghĩ ngợi gì mà chạy một mạch đến đây. Trên đời này Kim Junkyu ghét nhất là đến bệnh viện, vậy nhưng có những người đối với hắn quan trọng hơn cảm xúc của bản thân rất nhiều lần, Park Jihoon cũng là một trong số đó.

Junkyu nhìn thấy Hyunsuk đang ngồi thẫn thờ ở dưới sảnh, liền chạy đến bên cạnh hắn. Hyunsuk ngước lên nhìn Junkyu, lem nhem trên mặt những vệt nước mắt mới vừa ráo hoảnh, áo quần cũng dính đầy đất cát và một chút máu khô.

"Hyunsuk? Jihoon đâu rồi? Có làm sao không?"

Hyunsuk mệt mỏi lắc đầu, "Gãy tay và dập lá lách cấp độ hai, không nguy hiểm đến tính mạng, đã được đưa về phòng rồi."

Lúc này, Junkyu mới nhẹ nhõm thở phào, toan lên thăm Jihoon, vậy nhưng một Hyunsuk chẳng khác nào người mất hồn đã làm cho hắn cảm thấy khó hiểu. Junkyu tiến đến ngồi cạnh Hyunsuk, vỗ lên vai thằng bạn của mình như đang an ủi đôi điều.

"Mày không lên thăm người yêu à? Sao lại ngồi mất xác ở đây thế này?"

"Bọn tao chia tay rồi."

"Cái gì?!" Junkyu kinh ngạc kêu lên một tiếng, sau đó mới nhận ra âm lượng của mình có chút quá khích khiến cho mọi người xung quanh quay sang nhìn, bèn ngượng ngùng che miệng lại.

"Tại sao thế?"

"Sớm hay muộn thôi mà." Hyunsuk nhún vai, "Với lại tao cũng muốn lên xem em ấy như nào, nhưng mà người nhà em ấy vẫn đang trên đó, tao không dám lên."

Junkyu nghe xong liền "a" lên một tiếng, hắn như chợt hiểu ra điều gì đó, "Hai người chia tay vì bị người nhà Jihoon ép à?"

"Không hẳn thế. Nhưng cũng một phần." Hyunsuk ủ rũ đáp, sau đó dùng chất giọng đều đều của mình mà kể lại toàn bộ câu chuyện ngày hôm nay cho Junkyu nghe, càng về sau càng không nén được bi thương trong giọng nói.

Trước kia khi hai người vừa tiến tới yêu đương, người nhà của Jihoon đã phát hiện ra và tìm đến Hyunsuk nói chuyện. Họ đe dọa hắn rằng nếu như không chia tay Jihoon ngay lập tức, gia đình họ sẽ lập tức chuyển Jihoon tới một ngôi trường khác thật xa theo học. Và để có thể tiếp tục ở bên cạnh Jihoon, Hyunsuk đã không còn cách nào khác ngoài một mặt thì đồng ý với họ, mặt khác thì vẫn lén lút cùng Jihoon hẹn hò. Đó là lí do vì sao hắn không bao giờ thể hiện tình cảm với Jihoon ở chốn đông người, bởi vì hắn lo sợ mối quan hệ này sẽ bị phát giác, và hắn sẽ không thể tiếp tục ở bên cậu được nữa.

Vậy nhưng khi Hyunsuk chạm mặt với mẹ của Jihoon ở cửa phòng cấp cứu, hắn biết sẽ chẳng thể giấu giếm được nữa rồi. Mẹ của cậu sẽ biết được hai người vẫn lén lút qua lại, thậm chí vụ tai nạn ngày hôm nay của Jihoon còn liên quan một phần đến hắn nữa, Hyunsuk thực sự nghĩ cơ hội sau này được nhìn thấy cậu chắc sẽ chẳng còn được bao nhiêu.

"Thôi được rồi." Cuối cùng Junkyu cũng không hỏi thêm gì nữa, hắn ngồi xuống bên cạnh thằng bạn thân, sau đó khoác vai Hyunsuk, "Tao sẽ ngồi đây cùng mày."

RedamancyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ