Suốt cả đoạn đường xuống núi, Asahi và Jaehyuk không nói với nhau một câu nào.
Hai người cứ áp sát vào nhau cả một quãng đường dài như vậy, thế nhưng không một ai chịu lên tiếng trước, chỉ có thể mơ hồ cảm nhận nhịp tim đang đập cùng với tiếng thở nặng nề của đối phương. Jaehyuk muốn mở lời, rốt cuộc cũng không biết nên nói gì, chẳng phải Asahi mới phải là người nên giải thích mọi chuyện với hắn hay sao?
Cứ như vậy cho đến hết buổi chiều, thậm chí ngay cả khi kết thúc buổi ngoại khóa để quay về trường học, cũng chẳng có ai chịu khuất phục người kia.
Asahi vẫn cứ ngồi cạnh hắn trên xe ô tô, vậy nhưng cả quãng đường dài cậu chẳng hề quay lại nhìn Jaehyuk lấy một lần, ánh mắt chỉ xa xăm hướng về phía bên ngoài cửa sổ. Jaehyuk cố gắng nhìn biểu cảm trên gương mặt cậu, cuối cùng cũng chỉ có thể thấy được mái tóc rối ren của đối phương, trong lòng hắn đột nhiên cảm thấy không vui.
"Này." Cõng Asahi trở về kí túc xá, trước khi cậu kịp đóng cửa phòng lại, Jaehyuk vẫn kịp hỏi một câu, "Bạn không có gì để giải thích với anh à?"
Khuôn mặt Asahi không một chút thay đổi, giọng nói lạnh lẽo vô cùng, "Giải thích cái gì?"
Jaehyuk bất lực, "Chuyện hôm nay ở trên núi, bạn với Yedam..."
"Không."
Asahi thản nhiên cắt ngang lời hắn.
Jaehyuk sững người, sau đó trong lòng vô cùng tức giận. Hắn khó chịu vì chuyện ngày hôm nay một, thì khó chịu về thái độ hiện tại của Asahi mười.
Hắn sẵn lòng tin tưởng Asahi, vậy nhưng chính miệng cậu nói ra một câu thì sẽ chết hay sao? Hắn trở nên thô lỗ với người khác chẳng phải cũng vì sợ hãi sẽ mất cậu ư? Tất cả đều là vì tình cảm của Jaehyuk dành cho cậu, vậy mà chỉ đổi lại được một thái độ hững hờ như vậy, bảo hắn không tức giận làm sao đây.
"Không muốn giải thích, hay là không có gì để giải thích?" Jaehyuk hạ thấp giọng, cả người tỏa ra một thứ sát khí nồng nặc.
"Cả hai." Asahi nhún vai, sau đó lập tức đóng sầm cánh cửa phòng trước mặt Jaehyuk, bỏ lại hắn ở bên ngoài hành lang.
Cứ như vậy, hai người bắt đầu một cuộc chiến tranh lạnh trường kỳ.
Lần này không giống với lần trước, bởi vì Asahi biết mình không sai, cho nên cậu nhất định không chịu nhún nhường trước hắn, nhất định người xin lỗi trước sẽ phải là Jaehyuk. Còn hắn, hắn cảm thấy lòng tự tôn cao ngất của một thằng con trai đã hoàn toàn bị đụng chạm, cho nên hắn chắc chắn sẽ không chịu thua Asahi, chừng nào cậu chưa tìm đến hắn, Jaehyuk cũng sẽ không chịu làm lành.
"Này." Tan học, Asahi ghé sát tai Mashiho nói nhỏ, "Đi uống không?"
Mashiho suýt chút nữa tưởng mình nghe nhầm, cậu trợn mắt nhìn Asahi, "Đi uống á?! Nhưng bọn mình đã đủ tuổi đâu?!"
Asahi ngay lập tức bịt chặt mồm Mashiho lại, sau khi xác nhận xung quanh không có ai nghe thấy mới chịu thả cậu ra.
"Thế có đi không? Tôi biết chỗ."
BẠN ĐANG ĐỌC
Redamancy
Fanfictionredamancy ['red-a-man-sE] noun Một tình yêu trọn vẹn. Đó là khi em yêu một người, trái tim người đó cũng thổn thức vì em. --- Note: Phần trước của "Felicity". 081020 - 141220