Yoon Jaehyuk nhẩm tính, có lẽ đã ba bốn ngày rồi Asahi chưa đến trường.
Hắn mân mê cuốn sổ vẽ đã sờn gáy của cậu, cõi lòng không nhịn nổi mà dâng lên một chút chua xót. Vì sao lại là hắn, toàn bộ đều là hắn, tất thảy những nét vẽ giấu giếm của Asahi đều là dành cho hắn?
Vì Asahi coi hắn như một người bạn tốt ư? Không đúng, Mashiho cũng là bạn tốt của Asahi kia mà, tại sao đến một bản phác thảo cậu cũng không dành cho Mashiho? Vì hắn thân thiết với Asahi nhất ư? Cũng không đúng, tiền bối Yoshinori thậm chí còn có thể ôm cậu trong phòng y tế, rồi cậu còn nở nụ cười ngọt ngào với anh đến vậy cơ mà? Jaehyuk cứ nghĩ mãi, rõ ràng trong lòng hắn luôn muốn bản thân chiếm một vị trí đặc biệt đối với Asahi, hiện tại khi ước nguyện của hắn đã trở thành hiện thực rồi, hắn sao lại cảm thấy lấn cấn như thế chứ?
Hắn muốn nhiều hơn. Hắn muốn biết Asahi vì sao lại vẽ trộm hắn, hắn muốn biết Asahi đối với hắn có phải cũng như hắn đối với cậu, ngày ngày chỉ muốn được cùng đối phương ở bên nhau hay không. Yoon Jaehyuk chẳng rõ cảm xúc ấy được định nghĩa là gì, bạn bè dù có thân thiết đến mấy chắc chắn cũng không thể sinh ra ý muốn chiếm hữu con nhà người ta khao khát đến như vậy. Vậy thì là gì nhỉ? Yoon Jaehyuk mở điện thoại truy cập vào trình duyệt internet, tìm kiếm xem rốt cuộc cảm xúc ngổn ngang trong lòng hắn hiện tại là cái thứ quái quỷ gì...
Tương tư à? Có phải hắn mỗi ngày đều thầm thương trộm nhớ Asahi không? Có phải hắn lúc nào cũng mơ màng nghĩ về đôi mắt sâu không đáy cùng cặp má lúm đáng yêu kia không? Có phải hắn luôn luôn vô thức quay xuống phía dưới để tìm kiếm bóng hình nhỏ bé đơn độc ấy không? Hay có phải hắn khó chịu tới cùng cực khi nhìn thấy Asahi thân mật với người con trai khác không? Mẹ kiếp, Yoon Jaehyuk buông một tiếng chửi thề, thế ra là hắn tương tư thật đấy à...
Jaehyuk vốn dĩ đã định đợi Asahi đi học trở lại rồi tìm đến cậu hỏi cho ra nhẽ, nhưng rồi một việc lại xảy đến khiến hắn không thể chờ đợi thêm được một giây phút nào hết. Bang Yedam lớp trưởng lớp bên cạnh tìm đến hắn, yêu cầu hắn hãy tránh xa Asahi, đừng làm khổ cậu nữa.
"Sao lại thế?" Jaehyuk hất hàm hỏi với một thái độ vô cùng ngạo mạn, hắn tự tin bản thân mình chưa bao giờ làm khổ Asahi.
"Cậu cố tình không hiểu?" Bang Yedam gằn giọng, "Asahi mấy ngày nay không đến trường là vì muốn tránh mặt cậu. Chẳng phải gần đây cậu luôn xa lánh Asahi rồi sao, vậy thì từ giờ đừng bao giờ lại gần cậu ấy nữa, Asahi thực sự rất khổ tâm."
Yoon Jaehyuk nghe xong liền trở nên khó chịu, "Cậu lấy tư cách gì mà đòi tôi phải tránh xa Asahi? Dù sao tôi cũng là lớp trưởng của cậu ấy."
"Tôi lấy tư cách gì ư?" Bang Yedam cười nhạt, "Với tư cách là một người đang theo đuổi Asahi, tôi phải bảo vệ cậu ấy. Như vậy đã đủ để yêu cầu cậu chưa?"
"..."
"Cậu còn dám nói cậu là lớp trưởng của Asahi. Chẳng có lớp trưởng nào lại giương mắt nhìn bạn học của mình bị cả lớp trêu chọc mà không lên tiếng cả."
"..."
"Tôi đã nói rồi. Asahi vô cùng trân quý đối với tôi, cho nên bằng mọi giá, tôi nhất định sẽ bảo vệ cậu ấy."
BẠN ĐANG ĐỌC
Redamancy
Fanfictionredamancy ['red-a-man-sE] noun Một tình yêu trọn vẹn. Đó là khi em yêu một người, trái tim người đó cũng thổn thức vì em. --- Note: Phần trước của "Felicity". 081020 - 141220