Thực ra Bang Yedam vốn đã sớm biết tình cảm mà Kim Doyoung dành cho cậu là loại tình cảm gì.
Lần đầu tiên cậu cảm thấy nghi ngờ, có lẽ là khoảnh khắc Doyoung rơi lệ trên sân thượng, uất ức nói không dám đến tìm cậu vì em sợ sẽ làm phiền. Yedam khi đó đã rất ngạc nhiên, cậu biết câu nói của mình lúc đi dã ngoại với Doyoung là không nên, vậy nhưng cậu không nghĩ nó sẽ khiến cho em đau lòng tới mức ấy, tất nhiên không thể tránh khỏi băn khoăn.
"Cậu biết rồi à?" Ngay lập tức, Yedam đã tìm đến Mashiho - lúc ấy vẫn còn là bạn cùng kí túc của Doyoung - để hỏi cho rõ mọi chuyện. Mashiho vô cùng kinh ngạc, cậu không biết Yedam lại là người tinh ý đến như thế, chỉ cần vài chi tiết nhỏ cũng đã có thể dấy lên nghi ngờ.
"Không biết." Yedam lắc đầu, "Tôi chỉ là suy đoán vậy thôi. Nếu biết chắc đã không cần phải đến hỏi cậu."
Mashiho bất lực thở dài, "Kim Doyoung, thằng bé rất tội nghiệp..."
Sau đó, cậu đem toàn bộ câu chuyện kể cho Bang Yedam, bắt đầu từ việc Doyoung đã ngưỡng mộ Yedam như thế nào, rồi sau đó đau lòng khi biết tin Yedam đã thích Asahi ra sao... Yedam nghe không sót một chữ, trong lòng chợt cảm thấy căng thẳng, cậu không hề biết suốt thời gian qua đã có người lặng lẽ dành tình cảm cho cậu nhiều đến như vậy, suýt chút nữa đã bỏ lỡ mất một đoạn tình.
"Đừng làm khổ thằng bé." Mashiho vỗ vai cậu nói, "Nếu như cậu có thể đáp lại tình cảm của thằng bé thì thật tốt, nhưng nếu như không thể, làm ơn hãy dứt khoát, đừng để thằng bé cứ tiếp tục ôm mộng tưởng trong lòng, thực sự rất đáng thương."
Yedam không có ý hồi đáp, chỉ nhàn nhạt nói cảm ơn Mashiho, sau đó xoay người rời đi.
Vậy nên khi Doyoung hỏi liệu người trong lòng cậu có phải là Asahi, Yedam đã không thể đưa ra câu trả lời.
Nếu như là ngày trước, Yedam có thể ngay lập tức thừa nhận mà chẳng cần tốn một giây suy nghĩ, thế nhưng ngày hôm nay, trong lòng cậu chẳng biết vì sao lại do dự, rốt cuộc cũng không biết là phải hay không phải.
Dường như tâm can cậu đã có sự thay đổi rồi.
Yedam nhận thấy ánh mắt Doyoung trở nên mất mát, sau đó em quay đầu đi, khó xử nhìn xuống dưới chân mình, không khí có đôi phần trầm mặc.
"Doyoung rất quan trọng với tôi."
Rốt cuộc, Yedam cũng chỉ nói được có thế.
Những lời này hoàn toàn là thật, cũng là những lời minh bạch nhất trong lòng. Cậu không biết Kim Doyoung ở trong tim cậu đã chiếm được vị trí gì, đơn giản chỉ biết rằng em rất quan trọng vậy thôi, nếu như thiếu đi, cõi lòng sẽ trở nên nhàu nát.
Bang Yedam có thể sống mà không có Asahi, có thể ngày ngày giương mắt nhìn Asahi cùng Yoon Jaehyuk ân ân ái ái, vậy nhưng lại không thể chịu nổi việc bản thân bị Kim Doyoung lạnh lùng lờ đi được.
Cảm giác này là gì? Cho tới giờ, cậu vẫn chẳng thể định nghĩa, hoặc là cũng đã mơ hồ gọi tên, nhưng lại không dám khẳng định chắc chắn một lần.
"Tiền bối Asahi đối với anh cũng quan trọng, phải không ạ?" Em hỏi, chút tự tin trong lòng đã vội tiêu tan.
"Phải." Yedam thừa nhận không một chút đắn đo, "Asahi chính là giới hạn cuối cùng của tôi, tôi sẽ không cho phép bất kì ai làm tổn thương đến cậu ấy."
BẠN ĐANG ĐỌC
Redamancy
Fanfictionredamancy ['red-a-man-sE] noun Một tình yêu trọn vẹn. Đó là khi em yêu một người, trái tim người đó cũng thổn thức vì em. --- Note: Phần trước của "Felicity". 081020 - 141220