"Giết thêm nhiều heo một chút, kiếm thêm một chút tiền." Nhìn tâm tình của hắn tốt, Bách Hợp lại thêm một câu, Trương Hồng Nghĩa chỉ nghĩ là cô muốn cùng chính mình sống tốt qua ngày, thấy cô vừa nói như vậy, liền gật đầu:"Sau khi chúng ta thành thân rồi, ta nhất định sẽ nỗ lực làm việc."
"Ta không muốn ăn cháo, cho nên nấu cơm." Bách Hợp cắn chiếc đũa, Trương Hồng Nghĩa không bỏ bát xuống, gật đầu lia lịa. Bách Hợp nhìn hắn một cái, "Trong vại không còn gạo, ngươi cũng không muốn đến một người vợ ngươi cũng không nuôi nổi chứ, cho nên ngày mai phải bỏ rượu, tiết kiệm tiền lại."
"..."
Cô nói nửa ngày, cuối cùng lại nói đến chuyện này, Trương Hồng Nghĩa cảm thấy có chỗ nào không thích hợp, nhưng lại nói không nên lời, hắn cúi đầu ăn một miếng cơm lớn, nghĩ nghĩ nói: "Nếu không, ngày mai ta đi tìm việc làm thêm để kiếm thêm chút tiền."
Giết lợn bán thịt kỳ thực cũng coi như là một công việc, hắn làm đồ tể mấy năm, nếu có thể tiết kiệm chút, thì cũng không đến mức như bây giờ chỉ có hai căn nhà lá như bây giờ, nhưng thứ nhất hắn cùng các huynh đệ tốt ăn chơi, thứ hai lúc có bằng hữu gặp khó khăn, trong tay hắn có tiền liền đưa ra. Hắn đối người ngoài luôn hung ác vô lại, thanh danh ở trên phố vô cùng tồi tệ, cũng có rất nhiều người sợ hắn, nhưng hắn lại rất tốt huynh đệ anh em.
Vừa nghe Bách Hợp nói hắn không được đi uống rượu nữa, hắn do dự một chút, cũng không muốn cùng bằng hữu trước đây chặt đứt đi lại, nhưng ngẫm lại thì Bách Hợp nói cũng đúng.
Trước đây hắn một người ăn no toàn gia không đói, hiện ở nhà thêm miệng ăn, cho dù hắn không vì bản thân suy nghĩ thì cũng phải nghĩ cho Bách Hợp.
Càng nghĩ, cuối cùng hắn cũng hạ quyết tâm nói: "Dù sao ta một thân khí lực, trong huyện đang thiếu người. để đến hôm nào rảnh ta liền qua đó xem thế nào nào đó ta liền đi, nghe nói trong nha môn Vương lão tà không trụ nổi nữa, Đại lục tử có ý định muốn đưa ta tiến vào." Trong miệng hắn nhắc đến cái gì 'Vương lão tà, rồi lại 'Đại lục tử', Bách Hợp chỉ có thể suy đoán những người này hẳn là là bằng hữu của hắn, hắn ăn hết một chén cơm, liếm liếm miệng, hiển nhiên còn chưa có ăn no, nhìn Bách Hợp ôm bát cầm chiếc đũa còn chưa có động, có chút không nhịn được:
"Mau ăn."
Hắn dáng người cao lớn nên lượng cơm cũng không nhỏ. Trước đây hắn làm việc đủ nuôi một người là hắn, lúc này lại nhiều ra thêm một người nữa, hơn nữa trong khoảng thời gian này sau khi tiến vào nhiệm vụ Bách Hợp còn bị bệnh, phải uống thuốc, rõ ràng mang đến áp lực cho hắn. Bách Hợp thở dài, bưng bát lên san cơm san một nửa cho hắn, hắn cau mày như muốn phát hỏa, Bách Hợp bưng bát lên : "Ta cũng không ăn nhiều như vậy. Nhưng Vương lão tà là ai, Đại lục tử là ai?"
Trương Hồng Nghĩa cúi đầu, khuôn mặt vừa đen thoạt nhìn lại có chút hung dữ lúc này lại hiện lên vẻ cảm động, môi hắn run run, phảng phất có một chút ngốc lăng, im lặng nhìn hành động Bách Hợp san cơm cho hắn, thật lâu sau hắn mới đứng lên, ăn hết cơm Bách Hợp san vào trong bát, hắn đứng dậy đi đến trước bếp, lửa trong bếp còn chưa hoàn toàn dập tắt, hắn lấy thêm củi đút vào, lửa liền bùng lên cháy lại, trong nồi còn một ít cơm cháy chưa vét hết, hắn múc một bát nước đổ vào, lấy thìa dầm dầm miếng cháy ra nói:
BẠN ĐANG ĐỌC
[EDIT-Q4] BIA ĐỠ ĐẠN PHẢN CÔNG [HOÀN]
General FictionTác giả: Hoàn Nhĩ WR Thể loại: trọng sinh, xuyên qua nhiều câu chuyện khác nhau Độ dài: 1321 chương Bản convert: Tiểu Tuyền Tình trạng edit: Hoàn thành Bìa: Hội Nhiều Chữ Nguồn edit: tamvunguyetlau.com Văn Án Sau khi tử vong ngoài ý muốn, Bách Hợp c...