Chương 59: Không muốn...

10K 592 109
                                    

Chương 59
Không muốn như vậy

Vì để tránh cho càng lúng túng, cảnh tượng càng đáng xấu hổ xuất hiện, Vệ Minh Khê quyết định làm bộ chưa thấy gì cả, cô như đà điểu nằm lại lên gối, nhắm mắt giả bộ chưa tỉnh, chỉ là nét đỏ ửng trên mặt lại thật lâu không biến mất, tràn đầy trong đầu đều là cảnh tượng đáng xấu hổ vừa rồi. Mọi ngày Dung Vũ Ca đều ngủ dậy trễ hơn mình, nhưng hôm nay lại đột nhiên dậy sớm, hoá ra để làm chuyện như vậy sao? Nghĩ đến khả năng này, Vệ Minh Khê liền cảm giác xấu hổ, nhưng dù việc Dung Vũ Ca làm, trong mắt Vệ Minh Khê xem ra có chút biến thái, thậm chí vượt cả dự kiến của cô, nhưng Vệ Minh Khê ngoại trừ thấy thẹn ra lại vậy mà không có nửa phần phản cảm.

Dung Vũ Ca làm sao mà biết mình đã bại lộ thuộc tính, nàng cầm quần lót của Vệ Minh Khê, phát hiện vậy mà mình có hơi không nỡ giặt, thậm chí còn có suy nghĩ muốn dấu đi. Dung Vũ Ca cảm thấy nhất định phải ngăn chặn dạng ý nghĩ càng ngày càng biến thái này, nếu không khẳng định Vệ Minh Khê sẽ thấy kỳ quái không hiểu làm sao đồ lót lại mất, lại nói, hiện tại đã cùng Vệ Minh Khê yêu đương rồi, có thể thưởng thức được Vệ Minh Khê cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi, không cần trông mong cất giữ quần lót của Vệ Minh Khê để giải khát. Nghĩ vậy, Dung Vũ Ca lại ngửi quần lót của Vệ Minh Khê, tiếc nuối bỏ vào trong nước giặt.

Quần lót sau khi ngâm nước, cảm giác trơn ướt càng nổi bật, có vẻ rất nhiều, nghĩ đến Vệ Minh Khê từng động tình vì mình như thế, Dung Vũ Ca cảm giác như có cả thế giới, đẹp như ánh nắng xuyên qua cửa sổ, tâm tình cực kỳ sung sướng.

Vệ Minh Khê không chịu nổi, đang làm bộ chưa tỉnh ngủ, nghe được tiếng nước, nghĩ hẳn Dung Vũ Ca đã đem đồ lót đi giặt, mặc dù chuyện này đối với Vệ Minh Khê mà nói cũng rất xấu hổ, nhưng so với hành vi cầm ngửi vừa rồi của Dung Vũ Ca thì cũng không coi là gì.

Dung Vũ Ca giặt xong đồ lót cho Vệ Minh Khê rồi, rửa mặt xong lập tức lại bò vào phòng, nhìn thấy Vệ Minh Khê đang ngủ, khoé miệng nhịn không được giương lên nụ cười, như đang ôm cả thế giới. Chẳng qua, đối với Dung Vũ Ca mà nói, ôm Vệ Minh Khê cũng không khác ôm cả thế giới là bao.

Dung Vũ Ca lại nằm xuống giường, sau đó nhìn chằm chằm mặt Vệ Minh Khê, cũng không biết có phải ảo giác không, nàng cảm giác hôm nay khí sắc của Vệ Minh Khê đặc biệt tốt, trong trắng lộ hồng, đặc biệt đẹp đẽ, càng xem càng cảm thấy thật thích chị ấy.

Vệ Minh Khê vốn giả vờ ngủ, cỗ xấu hổ trong lòng chưa tiêu, giờ phút này bị ánh mắt nóng rực của Dung Vũ Ca nhìn chăm chú, cảm giác ngượng ngùng lại tuôn trào, tràn đầy trong lòng, sắp không kiềm được lộ ra trên mặt. Cô do dự không biết nên tiếp tục vờ ngủ, hay chuẩn bị tỉnh lại, mặc kệ là cái nào đi nữa thì đối với cô bây giờ mà nói, có lẽ cũng không phải lựa chọn tốt.

Bất quá Dung Vũ Ca cũng không để cô do dự quá lâu, bởi vì Vệ Minh Khê cảm giác mặt của Dung Vũ Ca từ từ sáp lại, tới gần môi mình, Vệ Minh Khê chưa đánh răng rửa mặt, thấy thế hoảng hốt lập tức mở mắt.

"Thụy mỹ nhân của em tỉnh rồi à, em còn đang tưởng tượng mình là Hoàng tử, trao nụ hôn đánh thức công chúa ngủ trong rừng* của em tỉnh lại chứ." Dung Vũ Ca có phần tiếc hận nói.

[BHTT - Edit] Cung Khuynh - Hiện đại thiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ