5.Tiểu nhỏ mọn

1K 68 0
                                    

 
Cuộc gọi vừa rồi còn có thể là ai ngoại trừ lão sư lớp của Kỳ Duyên, thật tình là muốn giải quyết nội bộ, nhưng mà Kỳ Duyên cứ nhìn thấy Tiểu Bảo liền muốn đánh. Rốt cuộc mẹ của Tiểu Bảo nhìn thấy con mình mặt còn sưng hơn đầu heo, nhất nhất kêu lão sư gọi phụ huynh đến văn phòng nói chuyện.
" Thật ngại quá con nhóc đó sắp làm chị tức chết rồi "
Thanh Vân vội vàng giải thích với nàng về việc mình phải đến trường của Kỳ Duyên, Minh Triệu nhìn thấy bộ dạng hiện giờ Thanh Vân không thể lái xe an toàn, liền đem chị ấy cùng với mình chọn taxi làm phương tiện di chuyển. Tình huống bây giờ nếu không có người ngăn cản, nhất định Kỳ Duyên ải này qua không khỏi.
" Tiểu Bảo của mẹ, con còn đau hay không? " - cô gái trẻ tuổi ăn vận nhìn vào không biết đã sinh ra bé trai này, cứ một lúc lại nhìn lấy Kỳ Duyên đầy căm phẫn.
" Mẹ, Tiểu Bảo không học chung với tiểu tặc này nữa, thật hung dữ "
Bạn nhỏ mập mạp đúng là chỉ được có thân hình to hơn Kỳ Duyên, ngoài ra tất cả đều không được. Giờ phút này vẫn còn ôm hai bên má đỏ ửng của mình, ở trong vòng tay của mẹ khóc đến khan cả tiếng.
" Thứ nam nhi đụng chút là khóc, sao không đem tóc của ngươi cột thành hai bím luôn đi "
" Ngươi là thứ nữ tặc lưu manh "
Kỳ Duyên đối với Tiểu Bảo cười khi dễ, ngươi đây là đang cậy có mẹ bênh nên mới dám mắng ta. Nếu không ta lập tức cho ngươi thành đầu heo nướng, đồ của ta ngươi cũng dám lấy, gan to hơn trời.
Cũng là trong khoảnh khắc Kỳ Duyên không xem hai mẹ con Tiểu Bảo ở trong mắt, lại có ngay một bóng dáng chỉ nhìn thấy qua cũng đã hù doạ tiểu gia hoả họ Nguyễn kia phát khiếp.
" May quá, cuối cùng chị cũng đến "
Lão sư lớp học của bạn Kỳ Duyên tuyệt đỉnh ôn nhu a, lại còn mới về trường không lâu lắm. Đối với loại tình huống xử lý những đứa trẻ ở đây còn chưa có kinh nghiệm, sơ suất đụng phải một đứa trẻ có ba mẹ nguồn gốc to thì không biết làm sao sống thọ. Tốt nhất vẫn là giảng hoà hai bên, để cho họ xử lý xem sao đã.
" Còn tưởng là ai xa lạ, thì ra là đại minh tinh điện ảnh Sài Thành năm xưa "
Mẹ của Tiểu Bảo vừa nhìn thấy Thanh Vân liền giương một nụ cười trêu chọc, còn cố tình nhấn mạnh hai chữ năm xưa, ý muốn nói cho mọi người biết sức ảnh hưởng của Thanh Vân thật ra đã là quá khứ.
Về phần người này, dĩ nhiên lúc mới bước vào thì mẹ của Kỳ Duyên cũng nhìn ra được. Cô ta ngày xưa cũng chính là diễn viên cùng thời với Thanh Vân, nhưng lại không được đạo diễn lẫn người hâm mộ điện ảnh đánh giá cao.
Cô ta sau khi kết hôn vẫn đi đóng phim, dĩ nhiên chỉ dừng lại ở những vai thứ chính. Dạo gần đây mới nhận được một bộ phim vai nữ chính, tạm thời số lượng fan cũng tăng lên đáng kể. So với Thanh Vân đã giải nghệ, vẫn đem lòng thù vặt có cơ hội liền khi dễ.
" Kỳ Duyên, mẹ nghe lão sư của con nói con vì ba cái bánh mà đánh bạn "
Âm thanh của Thanh Vân được xem ở thời khắc này như nước trong bình, một chút gợn sóng cũng không có. Điều này lại càng làm cho Kỳ Duyên lông tơ dựng đứng, hướng mắt về phía Triệu từ nãy đến giờ vẫn đứng ngoài cửa không lên tiếng.
" Ân " - dù sao cũng chối không được, tốt nhất nên làm bộ đáng thương một chút.
" Con như vậy là không đúng rồi, mẹ của Tiểu Bảo khó khăn lắm mới được đóng nữ chính. Con có biết con đang làm phiền đến người khác không? Lỡ như mất vai liền phải sao đây? "
Kỳ Duyên nghe nói đến đó cũng biết người mà mẹ đang nhắm tới chưa phải mình, mặc dù không hiểu sao mẹ Thanh Vân lại nói như vậy, nhưng nhìn thấy mặt mẹ Tiểu Bảo đỏ lên hết liền biết đang vô cùng tức giận.
" Thanh Vân, giải nghệ rồi nhất định vô cùng rảnh rỗi, dạy con ra ngoài đánh nhau cũng thật giỏi "
" Kỳ Duyên được ba của nó dạy đồ của mình, nếu như không tự nguyện cho, thì bằng cách nào cũng phải lấy lại "
Lại nói đến cô gái kia trước đây trong quá trình đóng cùng với Thanh Vân một bộ phim, lúc đó Gia Kỳ đang trong giai đoạn theo đuổi Thanh Vân nên tặng rất nhiều trang sức, vật trang trí. Có một lần bên cửa hàng thú nhồi bông gởi nhầm phòng, cô gái hiện tại là mẹ Tiểu Bảo vì thế nhận được con gấu bông đó. Sau khi Gia Kỳ biết được, liền đem con gấu đó lấy lại thà quăng bỏ, cũng đồng thời nói với cô ấy câu này. Hiện tại đang được Thanh Vân lặp lại, khiến cho cô ta thẹn quá hoá giận lập tức đập bàn bỏ về.
" Lần sau nếu như ngươi còn đánh Tiểu Bảo, đừng trách ta không nể mặt mẹ của ngươi " - cô ta hơi hướng nói về Kỳ Duyên, nhưng tầm mắt lại nhìn về phía Thanh Vân.
" Lần sau có đem bánh theo, cũng phải đem dư ba cái cho Tiểu Bảo biết chưa con " - mẹ của Kỳ Duyên cũng không phải dạng có thể ức hiếp, vừa xoa đầu Kỳ Duyên vừa dạy bảo, nhưng mắt cũng không ngừng liếc lấy cô ta.
" Ân "
Tự trong thâm tâm Kỳ Duyên cảm thấy mẹ của Tiểu Bảo thật tội, ở nhà ngay cả ba ba còn không cãi lại mẹ thì lý nào ra ngoài lại để thua thiệt. Nhưng trong lúc con gái bảo bối ra sức vỗ tay tán dương mẹ, thì lại nhìn thấy ánh mắt của mẹ nhìn lấy mình như muốn đem thiêu rụi.
Tiết học sau giờ giải lao hiện tại cũng đã được bắt đầu lại, Thanh Vân sau khi lời qua tiếng lại với mẹ Tiểu Bảo, cũng đã cùng với Minh Triệu ra ngoài căn tin trường uống nước hạ hoả. Kỳ Duyên biết được người bị xử lý tiếp theo chính là mình, đành cầu mong Triệu ở bên ngoài nói giúp mình vài câu, nếu không lần này nguy lắm.
------------------
Có điều khi kết thúc buổi học, lủi thủi ra căn tin tìm mẹ xin lỗi, lại chỉ thấy Minh Triệu ngồi một mình trong một góc gần cửa sổ. Năm cân muối đột nhiên sinh ra cảm giác, có khi nào đang chơi chiêu phục kích, đợi mình tới gần liền  hốt trọn ổ hay không?
" Không cần sợ, mẹ của con đã về lại Trường điện ảnh có việc rồi "
Minh Triệu nhìn thấy bộ dáng đề phòng của Kỳ Duyên liền tức cười, sao không hung hăng giống như lúc đuổi đánh người khác nhỉ. Năm cân muối này, con giả bộ như mình đáng thương lắm cho ai xem đây.
" Triệu~~~~"
Lúc đến gần Minh Triệu quả thật là không có ai phục kích, Kỳ Duyên vì thế yên tâm sà vào trong lòng của nàng làm nũng. Lúc nãy người ta chịu ủy khuất quá trời, mà Minh Triệu không thèm đứng ra bên vực. Giận nhất chính là nàng...
" Về thôi, hôm nay cũng đủ náo nhiệt rồi " - Minh Triệu chẳng những không đem Kỳ Duyên ly khai, ngược lại còn bế luôn đứa nhóc này lên ra khỏi căn tin ra bên ngoài đón taxi.
" Con không muốn về, con sợ mẹ đánh con "
" Thì ra Tiểu Kỳ Duyên cũng biết sợ "
Tại sao trong lúc trách móc người ta mà cũng ôn nhu như vậy, so với ba mẹ thì trọng lượng lời nói của Triệu ảnh hưởng đến người ta cũng không ít. Từ lúc lên xe đến giờ, Minh Triệu một câu cũng không nói. Triệt để làm cho Kỳ Duyên biết được một đạo lý, so với mẹ Thanh Vân nổi nóng lên liền mắng mình té tát, thì sự im lặng của Minh Triệu nhất mực làm Kỳ Duyên sợ hơn bao giờ hết.
Trong suốt khoảng đường về nhà, Minh Triệu chỉ chống tay lên bệ xe. Làm cho bạn Kỳ Duyên ngồi bên cạnh cứ một lúc lại khều lấy nàng, lúc khác lại lay nhẹ tay áo vị " tỷ tỷ xinh đẹp " kia. Nhưng Minh Triệu tuyệt đối không để mình trong mắt, bất quá làm cho năm cân muối bị ủy khuất đến độ khóc lớn lên.
" Tại sao ta chưa nói gì con? Thì con lại khóc rồi " - thật ra Minh Triệu từ nãy đến giờ chỉ muốn trêu Kỳ Duyên, nhưng năm cân muối lại bị trêu đến khóc thành như vậy, cũng thật sự làm cho nàng đau lòng.
" Rõ ràng là Tiểu Bảo sai trước, nhưng ai cũng trách con "
" Là Tiểu Bảo sai, nhưng cũng chỉ là mấy cái bánh. Con đánh bạn là con không đúng, sau này hứa với tôi làm chuyện gì cũng phải phân nặng nhẹ "
Cái gì được gọi là phân nặng nhẹ, Kỳ Duyên vẫn không hiểu. Nhưng thời khắc này thực sự chỉ muốn khóc lớn hơn, còn không tranh thủ Triệu đang thương mình như vậy sao?
" Được rồi, đừng khóc nữa. Kỳ Duyên ngoan, được rồi "
Minh Triệu tiểu tiên nữ đem Kỳ Duyên ôm vào trong lòng dỗ lại, nhưng nàng lại không biết một điều thiên hạ không thiếu những kẻ cơ hội. Năm cân muối hiện tại chính là đem thứ áp vào mặt mình dụi qua dụi lại, bất quá Minh Triệu chỉ nghĩ rằng mình đang làm nũng mà thôi.
" Triệu~~~, còn giận con nữa hong? "
" Ta chưa từng giận con, lần sau có bánh thì có chia cho người khác không? " - Minh Triệu cuối cùng cũng dỗ được đứa trẻ này nín khóc, không quên giáo dục lại một chút bạn Kỳ Duyên.
" Nếu như của con mua thì còn có cửa, nhưng nếu như của Triệu làm thì tuyệt đối không? " - một trong những điểm được di truyền từ ba là giữ vững lập trường, đã quyết định liền không thay đổi.
" Tiểu nhỏ mọn "
Minh Triệu mặc dù muốn mắng, nhưng rõ ràng Kỳ Duyên xem trọng quà tặng của người khác đó là tính tốt. Bất quá chỉ có thể mắng cho có, liền nở một nụ cười đem chóp mũi của Kỳ Duyên búng nhẹ.
Rất nhiều năm sau này, khi bọn họ chính thức ở chung một chỗ. Minh Triệu mới biết được rằng ngày đó mình mắng năm cân muối là tiểu nhỏ mọn thật sai lầm, bởi vì nên mắng đúng hơn là thiên hạ đệ nhất nhỏ mọn - Nguyễn Cao Kỳ Duyên.

[Triệu Duyên] Dì Ơi, Đợi Con Lớn Được Không? FullNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ