Một tấm ảnh sẽ không nói lên điều gì, nếu như chỉ một mình Minh Triệu trong chiếc điện thoại của anh ta. Nhưng thứ hiển thị bên trong, cho dù Kỳ Duyên còn nhỏ cũng đủ biết rằng bọn họ đích thị là tình nhân đang trong thời gian hạnh phúc." Sao tự nhiên sắc mặt của ngươi tệ thế? "
Tuy rằng không biết rõ chuyện gì vừa xảy ra, nhưng biểu hiện trên gương mặt của Kỳ Duyên đột nhiên chuyển như một đống tro tàn, thật sự khiến cho Lệ Hằng có một chút lo lắng bất an." Ở đây ồn ào quá, con muốn đi tìm mẹ "
" Nhưng cô ấy chẳng phải vẫn đang diễn đó sao? "
" Cũng đâu có thiếu người ở lại xem "
Mái đầu nhỏ cúi gầm xuống đất, không chút do dự trượt hẳn mông khỏi ghế vội vã bước đi. Lệ Hằng cũng không thể như vậy để năm cân muối đi một mình, đành phải gián đoạn vở kịch của nàng, tách khỏi dòng người chạy theo chân sư đồ khó hiểu. Thật ra đi tìm mẹ cũng chỉ là một cái cớ, vì Thanh Vân chẳng phải đang ở trong dàn ban giám khảo đấy sao?
Viên đá nhỏ bị một góc giày be bé đá văng vào một gốc cây cổ thụ, trái ngược với không khí vô cùng náo nhiệt tại hội trường. Lệ sư phụ rốt cuộc cũng cất điện thoại vào trong túi, triệt để quan sát tiểu sư đồ lạ lẫm." Ta nhớ cũng đâu có chọc giận gì ngươi? "
Tuy rằng bình thường có một chút bất mãn tên đồ đệ họ Nguyễn, nhưng không có nghĩa là bỏ bê mặc kệ cảm xúc của bạn ấy. Bằng chứng chính là Lệ Hằng bỏ dỡ tiết mục của Minh Triệu, chạy theo tên đồ đệ tùy hứng của mình. Tuy rằng nửa ngày năm cân muối cũng không lên tiếng, vẫn có người dựa lưng vào tường hết mực quan tâm, lắm lúc lại lấy tay xoa vào cánh mũi sưng phồng." Đâu có liên quan gì đến sư phụ đâu? " - cuối cùng cũng chịu lên tiếng, nhưng âm thanh quả thật khiến Lệ Hằng phải lại gần hơn nữa mới có thể nghe thấy đi.
" Không cần phải dài dòng, có ai ức hiếp ngươi, ta thay ngươi đòi công đạo "
Bất quá cũng không thể nói mình vì một tấm hình làm khó chịu, nhưng nếu như cứ im lặng thin thít, thật sự sẽ khó lòng qua được ải này của Lệ sư phụ." Triệu tỷ ở trên sân khấu bị tên đó sàm sỡ, con không vui " - đang muốn viện cớ Viện Khả ở trên sân khấu đụng chạm Minh Triệu, chứ một mực không nói ra lý do thật sự.
" Ngốc tử, chỉ là kịch, hơn nữa cũng là nữ cải nam trang "
" Mặc kệ, con không thích nhìn thấy Triệu tỷ bị người ta đụng chạm "
Đôi môi nhỏ bé thuận theo sự bất mãn của bản thân chu lên đầy khó chịu, bất quá Lệ Hằng cũng cho rằng Kỳ Duyên tiểu hài tử lại giở thói trẻ con. Lại không biết được rằng sự đụng chạm mà Kỳ Duyên nói đến, đích thị là trong tấm ảnh kia chàng trai đó đã đem môi của nàng hôn lấy." Ngươi đó, cho dù có yêu quý Triệu tỷ của ngươi. Nhưng ngươi cũng không thể bám theo nàng cả đời, dù sao thì nàng cũng sẽ có chồng rồi có con, lúc đó ngươi còn không phải ra rìa? "
" Sư phụ, người đáng ghét "
Ở độ tuổi của Kỳ Duyên, Lệ Hằng cho rằng chỉ tồn tại ở dạng quý mến Minh Triệu. Nhưng không biết loại yêu mến của Kỳ Duyên dành cho nàng là chiếm hữu, chỉ cần nàng đối với người khác giống mình sẽ sinh lòng đố kỵ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Triệu Duyên] Dì Ơi, Đợi Con Lớn Được Không? Full
Fanfiction[BHTT] Dì Ơi, Đợi Con Lớn Được Không? Author: Phiên Nhi Liêu ( Phiu Phiu) Cover: Anvy (Đã đc sự cho phép của Author) ---------- Từ nhỏ Kỳ Duyên đã không thích ăn mặn , loại thức ăn hảo hảo làm cho nó ngon miệng vẫn thường là rau củ quả . Ba mẹ thườ...