Những ngày sau đó khá bận rộn.
Lạc Hành Vân trao đổi thư từ với thầy hướng dẫn, xác định những công việc cần làm khi đi du học, sau đó hoàn tất các thủ tục liên quan. MIT còn muốn tổ chức một cuộc họp báo nhỏ để cậu báo cáo về hạng mục "Mở rộng sự liên quan giữa độ phức tạp của đa thức và thời gian chứng minh đa thức". Mỗi ngày, Lạc Hành Vân đều bị Bùi Diễn bắt tập diễn thuyết, thế nên việc kết hôn lại có cảm giác rất xa xôi vì không được để tâm.
Sau đó, bỗng có một ngày, vừa mở mắt cậu đã được báo tin hôm nay là mùng 8, ngày hoàng đạo để kết hôn.
Lạc Hành Vân mơ màng chọn một chiếc sơ mi kẻ đỏ đậm chất "hỉ", theo Bùi Diễn tới cục Dân chính để đăng ký.
Trời hè oi bức, Lạc Hành Vân ngồi trong xe, nhìn một thiếu nữ cầm ly kem đi ngang qua áp phích siêu lớn có hình Lạc Phong được dán trên những thân cây chìm trong sắc vàng rực rỡ của ánh mắt trời, cảm giác thế giới này thật là tươi đẹp.
"Cho em." Bùi Diễn đưa cho cậu một hộp đựng trang sức bình thường: "Bổ sung nghi thức cầu hôn."
Bọn họ sóng vai ngồi ở hàng ghế sau. Giọng nói của Bùi Diễn nhẹ nhàng lại mang theo ý cười. Sau lưng cả hai là mùa hè bất tận.
Lạc Hành Vân vờ vịt phê bình: "Anh chẳng làm đúng nghi thức gì cả, cầu hôn là phải quỳ một gối xuống."
"Ừ, còn phải nói "Yes I do"."
""Do" cái đầu anh ấy..." Lạc Hành Vân vừa lầm bầm vừa mở hộp trang sức ra.
Bên trong là một đôi nhẫn bằng bạch kim một to một nhỏ.Thiết kế của cặp nhẫn này hết sức đơn giản, gần như không có một chi tiết trang trí nào ngoài phần mặt xoắn kiểu Mobius. (1)
(1) Mặt Mobius hay dải Mobius, về toán học là một khái niệm topo cơ bản về một dải chỉ có một phía và một biên. Lúc đầu chỉ như một trò chơi vì xuất xứ từ một dải băng giấy được dán dính 2 đầu sau khi lật ngược một đầu 1 hoặc 2 lần.
"Áuuu~ anh thật là hiểu em." Lạc Hành Vân vui vẻ nói.
Là con trai, hiển nhiên cậu không thích những thứ cầu kì diêm dúa. Mỗi lần nghĩ hôn lễ sẽ có bánh cưới xinh xắn, thiệp cưới tinh xảo và đủ loại bóng bay sặc sỡ sắc màu là cậu lại thấy khó chịu. Nhẫn cưới cũng tương tự. Cậu không thẩm thấu được ý nghĩa ẩn giấu trong những viên kim cương bóng bẩy hay đá quý đắt tiền.
Nhưng mặt Mobius thì khác.
Nó chỉ là một vòng tròn xoắn vô cùng đơn giản, dù xuất phát ở bất cứ đâu cũng có thể quay về điểm khởi đầu, khép kín nhưng lại là vô hạn. Tựa như gia đình nhỏ mà cậu và Bùi Diễn chung tay xây dựng. Từ nay về sau, cuộc sống của bọn họ sẽ có biên giới rõ ràng, song cả hai đều hy vọng năm tháng bên nhau sẽ là vô hạn, và bất kể lúc nào, hai người cũng có thể nhớ về tâm trạng của ngày kết hôn.
"Thích không?"Loading...
Lạc Hành Vân ra sức gật đầu.
"Thích là tốt rồi." Bùi Diễn lấy hộp nhẫn về, nhìn thẳng phía trước, khóe môi cong lên thành một nụ cười: "Chờ lấy chứng nhận, anh sẽ đeo vào tay em."
Lạc Hành Vân đạp hắn một phát, dám dùng vòng Mobius để dụ cậu kết hôn, lão Bùi này xấu quá.
Tới cục Dân chính, người đứng xếp hàng ngoài cửa rất đông. Bọn họ cũng giống ba Bùi, gieo quẻ tính ngày rồi chạy tới kết hôn.
Vào bên trong, Bùi Diễn xuất trình phiếu kiểm tra giá trị SAN ba năm gần nhất, Lạc Hành Vân nộp giấy chứng nhận sức khoẻ mới đây. Sau khi giấy tờ được thông qua, họ lại điền vào biểu mẫu, điểm chỉ trước mặt nhân viên công tác rồi vòng sang phòng bên chụp ảnh.
Tiền chụp ảnh hết tổng cộng 24 tệ. Lúc đi ra, mỗi người cầm một tờ chứng nhận màu đỏ mới toanh.
Trong ảnh chụp dán trên giấy đỏ, thiếu niên mặc sơ mi kẻ đỏ sóng vai với một Alpha hết sức đẹp trai. Cả hai đều mím chặt môi, nghiêm túc nhìn về phía trước.
Bùi Diễn nhìn nửa thân trên của mình như chìm vào phông nền phía sau, thở dài.
Lạc Hành Vân cảm nhận được sự khó chịu của hắn, lên tiếng phủ đầu: "Sao nhìn anh như bị ép cưới thế hả?!"
Bùi Diễn: "Mắt em còn chưa mở hết kìa, híp ơi là híp."
Lạc Hành Vân chỉ vào cặp mắt mình, trợn tròn lên: "Nhưng anh không thể phủ nhận nó vẫn mê người như trước."
Bùi Diễn không phản bác nổi, đành phải nhận thua: "Em nói đúng, tặng em phần thưởng thắng lợi đây."
Dứt lời, hắn kéo tay Lạc Hành Vân qua, đeo một chiếc nhẫn vào ngón áp út của cậu.
Ngón tay Alpha rất nóng, chiếc nhẫn cũng nóng, cảm giác tồn tại thật là mãnh liệt.
Lạc Hành Vân rút tay về, trân trọng ngắm nhìn món đồ vừa nhận được.
Bùi Diễn giơ chiếc nhẫn còn lại ra, câu "anh cũng muốn" hiện ra rõ ràng trong ánh mắt.
BẠN ĐANG ĐỌC
NHIỄM PHẢI PHEROMONE CỦA EM
Teen FictionLạc Hành Vân là một Beta nam thẳng đuột, một nhân vật đứng sát mép của sự bình thường, trong lòng chẳng có gì ngoài Toán học và Vật lý. Ngồi cách cậu hai người bạn học là Bùi Diễn - một Alpha hàng đầu, cao ráo đẹp trai, khí thế ngút trời, là hot boy...