Chương 27 : Tiệm Trà Nhỏ

527 68 8
                                    

Mục tiêu của Levi là lấy được tấm bằng cao trung, dù anh biết rằng việc một omega đi học sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm.

Để omega thi vào ngôi trường hàng đầu như Shingeki, anh đã gặp không ít khó khăn. Sau hai năm cố gắng, tưởng chừng mong muốn sắp hoàn thành thì sự cố đó đã khiến Levi dừng lại, anh không trách ai cả, chỉ là hơi tiếc một chút ...

Hokkaido được mệnh danh là hòn đảo mùa đông, lại vô tình trở nên phù hợp với anh. Levi mặc áo choàng ấm, anh đứng ngoài ban công lặng lẽ nhìn tuyết rơi.

- Levi-chan, mẹ nấu cơm xong rồi.

- Vâng.

Cuộc sống dần trở về với quỹ đạo vốn có, anh vẫn thường giúp mẹ bán quán vào buổi sáng, thời gian rảnh rỗi thì tự mình đến tiệm trà để trang trí.

Levi có hiểu biết sâu sắc về những loại trà khác nhau, anh đã sớm có dự đến đây để mở một tiệm trà, chỉ là quá trình đi nhanh hơn dự kiến ban đầu một chút.

- Kenny nói ít nhất hai tháng nữa mới có thể chuyển công tác đến đây.

- Làm việc ở Tokyo không phải thuận tiện hơn sao ?

- Cũng phải, mẹ không biết bác con đang nghĩ gì nữa.

Kuchel cẩn thận quan sát sắc mặt anh, đến người làm mẹ như bà cũng không thể hiểu nổi suy nghĩ trong lòng con trai. Khuôn mặt Levi luôn điềm tĩnh, ít bộc lộ cảm xúc, nhìn có hơi lạnh lùng nhưng hành động thì vô cùng ấm áp ... Kuchel thở dài, bà nói "Chỉ còn một năm thôi, hơi tiếc nhỉ ?"

- Thôi mà mẹ, con không quan tâm lắm đến chuyện này đâu. Khuya rồi, mẹ nên đi nghỉ sớm, con dọn dẹp rồi về phòng sau.

- Levi-chan này, ngày mai con không cần phải phụ mẹ đâu. Cứ lo cho tiệm trà đi, con còn nhỏ như vậy đã phải đi làm, thật vất vả cho con quá.

- Mẹ đừng suy nghĩ nhiều nữa.

Levi đứng dậy thu dọn chén đĩa trên bàn, việc nhà anh rất thạo tay, chẳng mấy chốc mọi thứ đã đâu vào đó.

Kuchel ngồi trong phòng mình, bà cầm tấm hình gia đình mà không giấu được tiếng thở dài. Ngày còn đi học, tuy anh không thể hiện rõ, nhưng bà vẫn nhận ra niềm vui nhỏ nhoi qua ánh mắt anh. Bây giờ thì khác rồi, con trai bà càng lúc càng lạnh lùng, ít nói hơn rất nhiều ...

***

Vài tháng nữa trôi qua, Levi đã sớm thích nghi với nhịp độ làm việc và thời tiết ở Hokkaido. Tiệm trà đã đến ngày khai trương, vì bận rộn anh cũng sớm quên đi chuyện quá khứ.

Levi ít khi tiếp chuyện với khách, anh cần không gian yên tĩnh để tập trung pha trà, còn việc phục vụ có hai người bạn cũ là Farlan và Isabel lo.

- Aniki~ hôm nay đi làm sớm thế~

Isabel đẩy mạnh cửa sau, cô gãi gãi đầu bật cười "Em xin lỗi, ngày mai đảm bảo không đi làm muộn nữa~ tha cho em nha~"

- Từ ngày khai trương đến giờ em có đi sớm được ngày nào đâu.

- Farlan !

- Anh nói gì sai à ?

Ereri | THEO ĐUỔI MỘT OMEGA Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ