Chương 32: Sinh Nhật Levi

617 75 6
                                    

Hình ảnh đầu tiên mà Eren nhìn thấy sau khi tỉnh dậy là khuôn mặt thanh tú của người ngủ say bên cạnh, cậu mỉm cười vươn tay chạm lên đôi môi hồng hào rồi nhướng người hôn lên nó một cái.

Levi-san đẹp quá~

Eren mải mê ngắm anh suốt 15 phút mới nhận ra cơ thể mảnh mai kia đang run rẩy, cậu ngồi dậy kiểm tra xung quanh thì phát hiện cửa sổ vẫn chưa khóa. Từng đợt gió lạnh thổi vào làm Eren cũng phải rùng mình, cậu vội đóng cửa lại rồi tìm thêm một cái chăn đắp lên người anh.

- Ưm ... Eren ...

Aah~ Levi-san đang gọi tên mình~

Nụ hôn tiếp theo sẽ rất hoàn hảo nếu như Levi không bất ngờ tỉnh dậy và thẳng tay tát cậu dính tường. Anh ngồi dậy, tay không ngừng xoa xoa thắt lưng "Cậu tính làm trò gì vậy ?"

Eren ấm ức xoa mặt mình "Em chỉ muốn hôn anh thôi mà" Levi nhíu mày nhìn cậu, sau đó chật vật rời khỏi giường để tiến vào phòng tắm.

- Để em giúp anh~

***

Hanji trở về khi đã hơn 7 giờ tối, cô đặt hai túi đồ mới mua lên bàn rồi chui vào kotatsu sưởi ấm.

- Kuchel-san với Carla-san chịu lạnh giỏi thật, tuyết rơi dày thế kia mà vẫn đi dạo được.

- Kuchel-san đã sống ở đây một thời gian dài rồi mà.

Erwin soạn đồ mới mua ra bàn rồi sắp xếp ngăn ngắn vào tủ lạnh "Đón giáng sinh ở Hokkaido là tuyệt vời nhất đấy"

- Không chỉ đón giáng sinh thôi đâu, chúng ta còn đón cả sinh nhật của Levi nữa. Tính tình cậu ta còn lạnh lẽo hơn mùa đông nữa.

- Nói mới nhớ, để tôi lên phòng đánh thức Levi--

- À ! Để tôi gọi cho, cậu cứ xếp đồ tiếp đi~

Hanji bật dậy, cô gãi đầu cười gượng rồi đi thẳng lên cầu thang. Trên hành lang vẫn chưa được bật đèn, vì xung quanh tối đen như mực nên Hanji phải mò mẫn tìm công tắc. Bỗng nhiên chân đụng phải thứ gì đó làm cô mất thăng bằng mà vấp ngã.

- G ... Gì vậy ...

Hanji hoảng loạn đứng dậy, cô bật vội công tắc trên tường rồi nhíu mày nhìn vật thể lạ mà mình vừa vấp phải.

- L ... Là bác !?

- Levi-chan lớn thật rồi, không còn là đứa cháu bé bỏng của bác nữa.

- Thôi mà, bác xuống nhà đi ha, sao lại rình phòng người ta thế kia ...

Hanji kéo mãi gã mới chịu đứng dậy, cô chờ bóng Kenny khuất hẳn sau cầu thang mới cẩn thận gõ cửa.

- Eren ?

Rầm !

Eren bỗng tông cửa chạy ra ngoài, cậu tựa lưng vào tường rồi thở dài "Levi-san hung dữ quá đi mất"

- Ủa Hanji-san ?

- Xong việc rồi à~

- Đúng rồi, cảm ơn chị !

Eren bật ngón cái "Levi-san vẫn dễ thương như ngày nào--" Hanji vội bịp miệng cậu rồi túm cổ áo lôi đi.

- Suỵt, Levi biết tôi này trò thì sẽ chửi tôi đấy.

Ereri | THEO ĐUỔI MỘT OMEGA Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ