Tối đó bóng đêm đặc biệt dày đặc, sao lốm đốm trên bầu trời như bao trùm cả Hoàng cung, Diệp Phiêu Diêu phủ thêm áo khoác cho Thẩm Mộ Ca đứng cạnh cửa. Tuy đã qua thời điểm khắc nghiệt của mùa đông nhưng ban đêm ở kinh thành vẫn khiến người cảm thấy lạnh thấu xương."Mộ Ca, nàng mặc thêm áo đừng để nhiễm phong hàn, tiếp theo phải đối mặt với trận ác chiến, chúng ta không thể bất cẩn." Diệp Phiêu Diêu đứng sóng vai với Thẩm Mộ Ca, ngước nhìn bầu trời đầy sao.
Thẩm Mộ Ca rất bình tĩnh, nguy cơ rình rập vốn dĩ tâm tư nàng phải lo lắng hỗn loạn nhưng vì có Diệp Phiêu Diêu bên cạnh, nàng cảm thấy đủ yên ổn. Nàng đứng đó nhớ lại quá trình từ khi gặp Diệp Phiêu Diêu lần đầu tới khi quyết định trọn đời cùng nhau đi tới, bao nhiêu hiểu lầm, khúc chiết đều hiện rõ trước mắt. Thẩm Mộ Ca còn nhớ ánh mắt Diệp Phiêu Diêu kinh diễm khi tháo khăn che mặt nàng xuống, cũng nhớ Diệp Phiêu Diêu dựa vào men rượu run run rẩy rẩy thổ lộ với mình, ái mộ, ngượng ngùng, căng thẳng... Và nàng vẫn nhớ ánh mắt Diệp Phiêu Diêu tuyệt vọng bên vách núi. Đột nhiên Thẩm Mộ Ca đưa tay nắm chặt tay người bên cạnh, thông qua đó truyền hơi ấm cho đối phương. Nàng quay đầu nhìn đường nét một bên mặt của Diệp Phiêu Diêu, chọc đối phương cũng quay mặt nhìn nàng, cười hỏi: "Sao lại nhìn ta như vậy?"
Âm thanh Diệp Phiêu Diêu đặc biệt ôn nhu, trong mắt đều là sủng nịch cùng lưu luyến. Nàng thay đổi không còn trêu đùa như ngày xưa, cũng không cố tình dùng lời nói kích thích Thẩm Mộ Ca, nàng chỉ dùng tình yêu nguyên thủy nhất cũng đủ làm trái tim Thẩm Mộ Ca lệch nhịp.
"Nàng quá đẹp mà không cho ta nhìn sao?" Thẩm Mộ Ca vẫn si mê nhìn Diệp Phiêu Diêu, một lần rồi một lần khắc sâu trong lòng.
Khi Diệp Phiêu Diêu cho Thẩm Mộ Ca biết mình là nữ tử, thật sự cũng dọa nàng nhảy dựng. Nhưng không thể không thừa nhận, mặc dù Diệp Phiêu Diêu đổi nữ trang, vẻ mặt anh khí đẹp đẽ cùng ngũ quan tinh tế vẫn sâu sắc hấp dẫn Thẩm Mộ Ca. Nếu dựa vào thân phận Diệp Phiêu Diêu, khiến Thẩm Mộ Ca không thể không tiếp cận nhưng chỉ đơn giản là Diệp Phiêu Diêu thì Thẩm Mộ Ca lại từng bước hãm sâu, muốn ngừng cũng không được.
Đến cùng là ai bị ai hấp dẫn, cả bản thân các nàng cũng không cách nào phân rõ. Hô hấp quấn quýt một chỗ, thể hiện thâm tình, cái nắm tay chứng minh quyết tâm.
Diệp Phiêu Diêu nghe vậy cười khẽ, nhìn hai mắt sáng ngời của Thẩm Mộ Ca nói: "Trước đây nàng rất ít khen ta như thế. Ta còn tưởng bản thân không dễ nhìn."
"Nàng đẹp hay không dễ nhìn đều do ta quyết định. Nói chung, bây giờ ta cảm thấy nàng đặc biệt xinh đẹp rất hợp mắt." Thẩm Mộ Ca tươi cười đáp trả, còn dùng sức nắm chặt tay Diệp Phiêu Diêu.
"Mộ Ca, lúc trước ta luôn tưởng tượng sinh hoạt bình thường của nàng diễn ra thế nào. Bây giờ bất tri bất giác, ta cùng nàng ở chỗ này lâu như vậy. Nhưng lần đầu tiên ta nhìn thấy bầu trời đầy sao thế này. Nghĩ lại, nàng ở nhiều năm cũng rất ít có cơ hội vui vẻ thật sự."
Khóe miệng Thẩm Mộ Ca hiện ra vệt cay đắng, Diệp Phiêu Diêu rất hiểu nàng. Cuộc sống trước kia, nàng luôn phải tự kiềm nén bản thân, có thể nói nàng sinh ra và lớn lên trong ngực tù tinh xảo, bị dày vò trong đống cung trang hoa lệ dày nặng, không cách nhúc nhích. Nàng bị sơn hà xã tắc ép tới mức không thở nổi mà vẫn phải cắn răng kiên trì. Nhưng hiện tại, rốt cuộc Thẩm Mộ Ca cũng có cơ hội phá kén chui ra, công khai quyết chiến với người mà trước đây nàng không dám hé một lời phản đối. Đi đến bước này, sinh tử gần trong gang tấc, vậy mà Thẩm Mộ Ca không thấy sợ sệt, càng không có cảm giác hối hận. Sau khi cùng Diệp Phiêu Diêu bày tỏ mọi chuyện, trải qua thời gian gắn bó, những do dự và suy tính dần dần bị tình yêu kiên định thay thế.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] - EDIT: Làm Công Công Gặp Công Chúa
General FictionĐương Công Công Ngộ Thượng Công Chúa 当公公遇上公主 Tác giả: Cảnh Tiểu Lục. Thể loại: Bách hợp, cổ đại, ân oán giang hồ, cung đình hầu tước, nữ cải nam trang, HE. Độ dài: 120 chương + 2 phiên ngoại. Couple chính: Diệp Phiêu Diêu X Thẩm Mộ Ca. Couple phụ: L...