Phù Sinh nghe Thiên Thành công chúa chất vấn, sắc mặt trở nên trắng bệch, hiển nhiên nàng không nghĩ tới bản thân cố ý theo Thẩm Mộ Ca đi Đại Liêu lại để lại hậu hoạn nhiều như vậy. Bản thân một lòng vì Thẩm Mộ Ca, nhưng không biết rất có thể tạo thêm phiền phức cho nàng. Những điều này, Thẩm Mộ Ca chưa bao giờ nói với nàng, chỉ yên lặng bao dung tất cả yêu cầu nàng đưa ra.“Hôm nay, ngay tại đây bổn cung hỏi ngươi một câu, tâm tư ngươi dành cho Hoàng tỷ là gì?” Thiên Thành không cho Phù Sinh cơ hội thở lấy hơi, nàng nhìn được tâm tư ngươi trước mắt ngổn ngang, thừa thắng xuất kích truy hỏi.
“Thiên Thành, đủ rồi! Vấn đề này muội không nên hỏi.” Thẩm Mộ Ca bước tới đứng bên cạnh Thiên Thành, trách cứ nhìn muội muội.
“Hoàng tỷ, đã đến lúc này, tỷ còn muốn bao che cho hắn? Nói không chừng ngày mai Phù Hoàng sẽ truyền gọi tỷ, đến lúc đó, tỷ định dùng những lời giải thích đã nói với muội lúc nãy để ứng phó với Phụ Hoàng sao? Khi Phụ Hoàng tra hỏi Phù Sinh sẽ không khách khí giống muội.” Tâm tình Thẩm Ngữ Cầm kích động, nàng không thể tiếp tục nhìn Hoàng tỷ thiên vị Phù Sinh. Ngày hôm nay nàng phải biết Phù Sinh trung thành với Hoàng tỷ tới mức nào, mới có thể yên lòng để Phù Sinh tham gia diễn tuồng vui tiếp theo.
Bởi vì các nàng phải đối mặt không phải người ngoài mà là Phụ Hoàng nhìn các nàng lớn lên, lại là Thánh Thượng quyền khuynh thiên hạ. Chỉ cần bất cẩn một chút, không những tỷ muội các nàng gặp tai ương, mà còn liên lụy không ít người trong gia tộc Kỷ thị. Nàng không thể để cái người gọi là Phù Sinh tiểu thái giám cứ mê hoặc Hoàng tỷ, gieo vạ toàn bộ gia tộc Hoàng Hậu.
“Ta đối với Trưởng công chúa… Ta…” Phù Sinh bị Thiên Thành từng bước ép sát, lại tận mắt nhìn thấy hai tỷ muội vì mình xảy ra tranh chấp, nàng không có ý định tiếp tục lảng tránh.
Ấn tượng về Thiên Thành không tồi, trước đây thường nghe Thẩm Mộ Ca nhắc đến. Mặc dù nhiều nhất chỉ là mấy chuyện nhỏ thường ngày, hoặc những việc lặt vặt trong cuộc sống, nhưng nàng cảm nhận được mỗi lần Thẩm Mộ Ca nhắc Thẩm Ngữ Cầm, tâm tình đều rất vui vẻ. Cũng vì nguyên nhân này trước đó nàng đã thủ hạ lưu tình. Phù Sinh nhớ lại chuyện cũ cảm khái không thôi. Muốn đem chân tâm dành cho Thẩm Mộ Ca nói thẳng ra, nhưng lời chưa kịp nói khỏi miệng đã không biết nên nói như thế nào.
Coi như có nói sự thật cũng không thể để thân phận bại lộ, càng không để Trưởng công chúa liên lụy bê bối đồng tính. Trưởng công chúa thiên vị một tiểu thái giám đã khiến người trong cung lén lút nghị luận sôi nổi, nếu như bị người khác phát hiện nội tình bên trong, chẳng phải sẽ hỏng hết sao? Không, nàng thể hành động theo cảm tính để rồi tự tay đẩy Thẩm Mộ Ca vào hố lửa.
“Ngươi cái gì? Làm sao? Không dám nói? Bổn cung khiến ngươi lùi bước?” Thiên Thành không ngừng ép sát, hai mắt nhìn Phù Sinh chằm chằm, hầu như có đám lửa đang từ từ bùng cháy. Nếu một khắc sau Phù Sinh muốn trốn chạy, nàng sẽ không ngần ngại thêu đốt hắn.
“Không phải tiểu nhân sợ, càng không lùi bước. Tiểu nhân đối với Trưởng công chúa là một mảnh chân tình, cam nguyện vì nàng làm tất cả, cho dù nước sôi lửa bỏng hay tan xương nát thịt cũng quyết không chối từ.” Phù Sinh nhìn thẳng vào Thiên Thành công chúa, kiên định thành công dập tắt ánh lửa trong mắt Công Chúa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] - EDIT: Làm Công Công Gặp Công Chúa
General FictionĐương Công Công Ngộ Thượng Công Chúa 当公公遇上公主 Tác giả: Cảnh Tiểu Lục. Thể loại: Bách hợp, cổ đại, ân oán giang hồ, cung đình hầu tước, nữ cải nam trang, HE. Độ dài: 120 chương + 2 phiên ngoại. Couple chính: Diệp Phiêu Diêu X Thẩm Mộ Ca. Couple phụ: L...