Chương 4

5.2K 284 16
                                    

Editor: Meng

Lý Diễm nhẩm tính ngày, hôm qua đã làm rồi, hôm nay chắc sẽ không phải làm.

Anh âm thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng, lúc Lục Liễm Ninh gọi mình vào phòng anh cũng không lề mề kéo giờ nữa.

Anh vừa tắm xong lên giường nằm, cảm thấy có chút mệt, hôm nay cùng lão Nhạc diễn một vở kịch cuối cùng chả thu được gì, thật là uổng phí sức lực.

Lúc Lục Liễm Ninh vào phòng thì thấy Lý Diễm đang nghiêng người, không biết đang suy nghĩ cái gì, tay anh khảy khảy chiếc đèn ở đầu giường.

Thiết kế tua rua, tinh tế nhỏ xinh, trông như một món đồ thủ công xa xỉ, đó là chiếc đèn ngủ mà năm ngoái Lục Liễm Ninh đi Châu Âu mang về.

Thật ra cậu ta không thích bật đèn lúc đi ngủ, lúc trước màn che trong phòng cậu ta còn phải là màu sắc tối tăm, phải che hết không để một tia sáng nào lọt vào phòng thì mới ngủ được.

Nhưng hiện tại vào mỗi đêm, trong phòng ngủ ít nhất phải bật một chiếc đèn đầu giường.

Lý Diễm nghe thấy tiếng Lục Liễm Ninh từ phòng tắm đẩy cửa đi ra ngoài, ngay lập tức lấy lại tinh thần, thu hồi đôi tay nhỏ đang trêu đùa chiếc đèn ở đầu giường, giấu vào chiếc chăn mỏng.

Trên người Lục Liễm Ninh còn dư lại một cổ hương cam nhàn nhạt, duỗi tay ôm Lý Diễm đang đưa lưng về phía cậu ta vào lòng.

Lục Liễm Ninh không nói lời nào, Lý Diễm lại càng không thể chủ động cùng cậu ta nói gì.

Huống hồ Lý Diễm hôm nay vốn đã có hơi mệt, đêm qua không được nghỉ ngơi đàng hoàng, bây giờ nằm trên giường còn cảm thấy eo chân nhức mỏi.

Mà hôm nay Lục Liễm Ninh lại có dáng vẻ như đang mang tâm sự nặng nề, vùi đầu vào chiếc cổ thon gầy của Lý Diễm, một lát sau lại sờ eo Lý Diễm, rồi sờ đến ngực, còn không để yên mà nhéo vài cái.

Lý Diễm vốn dĩ đã sắp ngủ tới nơi, lại bị cái tay hư hỏng của cậu ta chọc ghẹo đến mức tỉnh cả người, co người lại, đè tay Lục Liễm Ninh.

Lúc này Lục Liễm Ninh cũng thu tay về: "Mỗi ngày anh không chịu ăn cơm đàng hoàng đúng không? Sao cảm giác như lại gầy đi vậy! Hửm?"

Lý Diễm mở hờ đôi mắt, nhìn ngọn đèn nhỏ sáng lên trong bóng đêm: "Có thể là gần đây trời nóng quá..."

Lục Liễm Ninh không nói gì, có lẽ cảm thấy có chút thất bại, Lý Diễm tiện tay cho con mèo lưu lạc ăn mà nó cũng mập thành như vậy, cậu ta âm thầm mời vài tên chuyên gia dinh dưỡng về thiết kế thực đơn, lại không khiến Lý Diễm béo lên được cân nào.

Lý Diễm đã quen với việc Lục Liễm Ninh thường xuyên không có gì làm lại kiếm chuyện mà tra hỏi, nhưng anh vẫn rất cẩn thận mà bật chế độ cảnh giác toàn thân đáp trả từng câu.

Quả nhiên một lát sau, hô hấp liên tục phả vào cổ trở nên đều đều.

Tư thế này khiến hơi thở của Lục Liễm Ninh thổi hết vào sau gáy của anh, tuyến thể Beta từng bị đánh dấu có hơi nóng lên, dù sao từ lần đánh dấu trước đến giờ chỉ mới có một ngày, trong tuyến thể của anh vẫn còn tồn đọng pheromone của Alpha chưa kịp tan hết.

Sông ngầm trường minhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ