Edit by ttan
Song Dưỡng Thủy ăn no rồi, vừa lòng thỏa ý mà buông bát cơm nhỏ của cậu ra.
Dương Lưu Thư lập tức kéo áo quần xuống, không cho bố đứa bé lấy một chút cơ hội nhìn lén.
Hướng Đông Dương cười thầm trong lòng, mặt ngoài lại rất nghiêm trang, đón lấy Song Dưỡng Thủy từ trong lòng cô, hai tay ôm vào trong ngực, cẩn thận bế cậu lên, tựa lên đầu vai mình, vỗ ợ hơi một cách thành thạo.
Thân hình anh rất cao lớn, Song Dưỡng Thủy nhỏ bé được anh ẵm, càng trở nên bé xíu.
Song Dưỡng Thủy thực sự không hay khóc, nhất là lúc này đã ăn no. Cậu mở to đôi vừa to vừa tròn vừa đen, im lặng ngoan ngoãn đối diện với bố mình.
Trái tim Hướng Đông Dương tan chảy vì cái nhìn của cậu, không nhịn được cúi đầu hôn lên cái trán nhỏ của Song Dưỡng Thủy.
Trong lòng anh vẫn có cảm giác không dám tin: Đây là con của anh và Lưu Thư ư?
Đứa con đã từng tưởng tượng hàng nghìn lần của anh và Lưu Thư, cuối cùng cũng đã trở thành hiện thực.
Đến gần chiều tối, Giang Triều Huy đến tìm Hướng Đông Dương, báo cáo một chút tình hình trong công ty, rồi cầm mấy tập văn kiện cho anh ký, khi Giang Triều Huy chuẩn bị rời đi, Hướng Đông Dương gọi anh ta lại.
"Ở lại cùng ăn bữa cơm tối đi."
Giang Triều Huy là người đi theo bên cạnh Hướng Đông Dương từ khi anh mới vào công ty, đến bây giờ đã mười mấy năm. Nhờ năng lực làm việc xuất sắc nên rất được Hướng Đông Dương tán thưởng, hơn nữa với thân phận trợ lý, xem như là một trong những người rất thân cận với Hướng Đông Dương.
Ngay từ khi Hướng phu nhân còn là cô Dương, Giang Triều Huy đã từng gặp cô, mấy năm đã trôi qua, dù cho Hướng Đông Dương không thích nói về chuyện riêng tư của mình, nhưng với khả năng quan sát hơn người của Giang Triều Huy, anh ta đại khái cũng có thể đoán được những thay đổi trong tình cảm của sếp mình và vợ sếp.
May mắn cuối cùng cũng tu thành chính quả.
Ba người cùng nhau ăn tối, ăn và ăn, Giang Triều Huy cảm thấy mình càng ngày càng như một cái bóng đèn cực lớn.
Hướng tiên sinh và Hướng phu nhân khi ở bên nhau, dù chỉ là một động tác gắp đồ ăn đơn giản, cũng giống như vô hình trung mà show ân ái, chưa kể đến các loại mắt đi mày lại, mập mờ hơn cả người mới yêu.
Trợ lý tổng giám đốc Giang nhờ tố chất tâm lý hơn người, nên mới miễn cưỡng chống đỡ được cho đến khi bữa cơm này kết thúc, sau đó vội vàng cáo từ.
Chẳng trách mấy đồng nghiệp thân thiết trong công ty lúc buôn chuyện đều nhất trí cho rằng, Hướng tiên sinh những năm đầu, hoàn toàn là một cỗ máy làm việc lành lùng, kể từ khi kết hôn, bỗng lập tức trở nên "người" (1) hơn rất nhiều, nhất là sau khi Hướng tiên sinh bé ra đời, ngay cả khi Hướng tiên sinh nghiêm túc, trên người cũng lộ ra một vẻ hiền từ của người cha già.
Quả thực là nói không hề sai.
——
Hiếm khi được nghỉ phép ở nhà, được rảnh rỗi cùng vợ con bên nhau sớm chiều, cho người làm trong nhà nghỉ, Hướng Đông Dương nhất quyết muốn tự mình chăm sóc Song Dưỡng Thủy trong thời gian này.
![](https://img.wattpad.com/cover/282512201-288-k671469.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Say Mê
Narrativa generale[Hoàn] SAY MÊ Tác giả: Thường Duy Hoan Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, 1v1, Nữ chủ, Giới giải trí Couple: Dương Lưu Thư - Hướng Đông Dương Số chương: 55 (43 chương chính văn và 12 ngoại truyện)...