chap 15

2.8K 149 148
                                    

Đêm hôm ấy thì ả Linh đi từ ngoài cửa Kim Gia bước vào thì gặp mọi người đang nhìn ả. Thái Hanh nhìn vào mắt ả rồi cũng lướt ngang qua . Phải chăng hắn biết được chuyện chi chăng??.

Ả Linh thấy bầu không khí im lặng thì ả lấp bấp giọng hỏi.

"Dạ...có chuyện chi mà cả nhà lại ngồi ngoài đây vậy... Ạ??"

Bà hội đồng nghe ả Linh nói liền bỏ ly trà xuống, dùng ánh mắt liếc nhìn ả.

"Con cái con lứa?? Đi đâu đến tận đêm mới về?? Coi bộ cũng nết na quá đa??"

"Dạ... Con đi gặp bạn..lâu ngày chưa gặp nên tụi còn nói hơi nhiều xíu thôi bác gái ạ!" Ả Linh giả tạo làm giọng yếu ớt để nói.

Thái Hanh hắn ngồi kế bên Nam Tuấn nghe giọng điệu của ả không thể để người bạn gái mình bị la nên hắn đứng dậy nói với bà hội đồng rằng.

"Má à! Bạn gái con chỉ đi chơi với mấy người bạn thôi, hà cớ gì má phải la rầy Linh miết vậy?"

"Con im ngay cho má!" Bà bực tức quay sang quát hắn.

Câu nói của bà hội đồng làm hắn không dám nói gì chỉ đành im lặng. Bà quay sang nhìn ả Linh sau đó nói.

"Như tôi đã nói từ đầu khi cô đặt chân vô cái nhà này! Cô nhắm ở được thì hãy biết thân biết phận dùm tôi! Nhà của tôi là gia căn có quy có tắc. Đừng làm ô quế cái Kim gia này! Không được thì biến cho khuất mắt tôi!" Bà bực tức nói xong rồi quay lưng đi. Để ông hội đồng cùng Nam Tuấn và Thái Hanh ngồi đấy.

Ông hội đồng cũng không muốn nói gì với thằng con mình nữa. Ông đứng dậy đi về phòng để dỗ bà hội đồng.

"Tao không hiểu mày nghĩ gì luôn á Hanh. Khi không cái đi quen cô này! Mày tìm hiểu kĩ chưa? Mà mày binh cô ta miết vậy?" Nam Tuấn ngồi yên không được cũng phải lên tiếng.

Hắn chỉ im lặng không trả lời. Hắn để ngoài tai những câu nói của Nam Tuấn rồi đứng dậy đi về phòng.

[...]

Sáng sớm hôm nay em ra sau hè. Ngay chỗ con vành khuyên của hắn và em nuôi, em lúc nào cũng vậy cũng chăm sóc kĩ càng như sợ rằng chú chim ấy sẽ chết không bằng.

Hắn thức sớm nên cầm theo quyển sách ra sau hè đọc. Hắn đang đi thì thấy em đang chăm sóc chú chim , hắn ngẫm nghĩ một hồi hắn không nhớ được chú chim đó ở đâu ra. Hắn nghĩ rằng đấy là của thằng Tân tặng em. Nhưng hắn cũng mặc không quan tâm vì hắn và em cũng chẳng là gì nên hắn cũng không quản chuyện của em làm chi.

Hắn đang định quay đi khỏi chỗ đấy thì hắn thấy em đem lòng chim ấy xuống nâng niu, hắn nhìn em say đắm , nụ cười ấy cái nụ cười trên gương mặt của em. Hai má thì phúng phính đáng yêu, em cười lộ ra hai răng thỏ nhìn thôi cũng muốn yêu. Thì hắn cũng thế cũng yêu em , thương em. Nhưng hắn lại không nói.

Hắn định quay đi thì gặp ả Linh đang đi lại chỗ em . Hắn đứng nép vào cánh cửa, cách khá xa nên không thể nghe được cuộc trò chuyện của cả hai.

"Chăm chỉ quá ta?" Ả cười nhẹ nói với em.

"Có chuyện chi đây cô Linh?" Miệng thì nói nhưng mắt của em vẫn chăm chăm nhìn vào con vành khuyên.

[ Taekook ] Cậu Ba Nhà Ông Phú Hộ Là Chồng Em !Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ