chap 29

2.4K 109 56
                                    

Em gật gù như đã hiểu chuyện, em cố gắng vươn tay đến để sờ vào vết thương trên lưng của mình.

Em bắt đầu cau mày lại, cậu nhóc thấy vậy liền nắm tay em lại , lên giọng trách móc.

"Anh hư lắm nha ! Anh phải ngoan đi!"

Em cố gắng nhịn cười để không làm cậu nhóc ấy xấu hổ.

"Rồi anh biết rồi. Mà nãy giờ anh vẫn chưa biết tên em"

Thấy em hỏi tên mình thì cậu nhóc ấy bắt đầu gục mặt xuống nhẹ nhàng nói.

"Dạ... Em tên Nhân!"

"Ừm tên em đẹp thiệt luôn đấy!"

"Dạ...em cảm ơn anh "

Cậu nhóc hí hửng vừa được khen liền cười đến híp cả mắt.

"Bây giờ cũng sắp tối rồi. Bác về rồi sáng ngày mai bác sang nhà mẹ con. Nói cho con biết mà đến đây chăm sóc con!"

"Dạ bác về cẩn thận!"

"Thôi, cha ơi ở lại với anh đẹp trai này đi!"

"Thằng cha mày! Về nhà đi má bây đang nấu cơm đợi cha với con về kìa!"

Cậu nhóc bắt đầu miếu máo mà xụ mặt xuống. Em thấy cậu nhóc có vẻ không muốn nghe lời cha mình liền vươn tay lên vỗ vào vai nhóc rồi nói.

"Em không nghe lời cha mình à? Phải nghe lời cha của em đi chứ. Ngoan đi nào mai anh sẽ chơi cả ngày với em!"

"Anh lừa em !" Cậu nhóc ấy bắt đầu lên tiếng trả lời lại câu nói của em.

"Sao anh lại lừa em?? Chứ em muốn như nào thì em mới chịu về nhà đây?"

"Dạ..."

"Sao nào??"

"Anh hun em một cái được hông?"

Em cười nhẹ trước sự đáng yêu của cậu nhóc ấy. Em giơ tay mình lên kéo cậu nhóc đó lại gần mình. Em đưa môi mình định vào cái má phúng phính của cậu nhóc ấy.

Cậu nhóc đó mặt đỏ lên vì ngại , chưa kịp để em định hình thì cậu nhóc đó lại quay sang hôn vào má em.

Vừa hôn xong thì cậu nhóc đó bắt đầu chạy ù ra ngoài , em thì cười khúc khích với cái sự đáng yêu của cậu nhóc đó.

Bất giác em liền sờ lên bụng phẳng lì của mình. Em thầm nghĩ rằng đứa bé trong bụng em sẽ rất đáng yêu như em vậy đó. Và cả cái tính chẩu tre của hắn nữa.

Em nhẹ nhàng đặt lưng dựa vào thành giường , bỗng có tiếng nói khiến em giật mình mà quay sang nhìn người đối diện trước mắt em.

"Ủa?? Phải em Quốc không?"

Bỗng người kia lên tiếng khiến em bàng hoàng , em lấp lửng hỏi.

"Anh Hải??"

"Úi gặp được em anh mừng quá đi mất. Anh nhớ em lắm luôn đấy!"

Em chỉ kịp ú ớ khi thấy người trước mặt chạy ù vào phòng ôm chầm lấy em.

"Buông em ra cái đi...ngộp...!"

"À à anh xin lỗi em nha! Mà sao em lại ở trong này vậy?? Dì Quyên đâu??"

[ Taekook ] Cậu Ba Nhà Ông Phú Hộ Là Chồng Em !Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ