Chapter 120

1.4K 129 16
                                    

Edit : Điềm Điềm.
Beta : Cá.

********************

Ngay khi Tiêu Tán online lên tiếng đính chính cho tin đồn, Tiêu Khải cũng bị Quốc Vương gọi vào thư phòng.

Vừa mới đẩy cửa ra, một chén trà liền ngay mặt Tiêu Khải ném tới, trực tiếp làm rách trán, sau đó chính là tiếng mắng của Quốc Vương lọt vào tai: " Ngu xuẩn, ngươi đến tột cùng có thể làm tốt chuyện gì! "

" Phụ hoàng, lần này là ta thất trách, ta không nghĩ tới Tiêu Tán đệ ấy lại làm chuyện như vậy! "

" Ngươi không phải thất trách, ngươi là vô năng, xảy ra vấn đề như vậy trước tiên ngươi không khống chế dư luận, đi nghĩ làm thế nào trong thời gian ngắn giải quyết vấn đề. Mà là chạy tới tẩm cung của đệ đệ ngươi đánh người, chậm trễ thời gian, để cho sự kiện hoàn toàn lên men trên mạng, quả thực ngu xuẩn không chịu nổi!"

Tiêu Khải trong lòng căng thẳng, chỉ là không đợi gã mở miệng, chợt nghe Quốc Vương đã tiếp tục mắng.

" Tiểu Ngũ đã giải thích với ta, chuyện này chính là hiểu lầm, là tùy thị bất cẩn đem hương liệu của nó mua cùng đưa đi, chuyện này nó đã ở trên mạng thanh minh, đến lúc đó ngươi liền dựa theo con đường này đi thanh minh đi, cũng không cần ta dạy ngươi nữa chứ? "

Đối với Tiêu Khải trong thời gian ngắn Tiêu Tán có thể nghĩ ra biện pháp như vậy trong lòng nổi lên kinh ngạc.

Nhưng cẩn thận nghĩ tới, sau khi thanh minh như vậy Tiêu Tán từ chuyện này thoát ra, ngược lại càng làm cho gã mất mặt.

Giống như là gã không có đủ năng lực.

Có thể nói cuối cùng là gã triệt để thay Tiêu Tán đội nồi.

Mà Quốc Vương hiển nhiên chính là tính toán như vậy.

Tiêu Khải trong lòng bất mãn, lúc này lại biết chuyện đã đến nước này, lần này thiệt thòi gã ăn cũng phải ăn, không ăn cũng phải ăn.

Tiêu Khải từ thư phòng đi ra, sắc mặt âm trầm khó coi.

Tiêu Đỉnh trên đường đưa canh cho phụ hoàng thấy Tiêu Khải tới, vội vàng đi tới thân mật kêu lên một tiếng: " Nhị hoàng huynh. "

" Ngươi tới chê cười ta? "

" Nhị hoàng huynh ta không hiểu, tâm tình ngươi không tốt sao? "

" Đồ nịnh nọt ân cần! "

Bỏ lại những lời này, Tiêu Khải không nhìn gã, trực tiếp sải bước rời đi.

Tiêu Đỉnh bị lưu lại vẻ mặt bị thương.

Quốc Vương nhìn gã tiến vào, thu cô đơn của gã vào đáy mắt: " Vừa mới gặp Nhị hoàng huynh của ngươi? "

Tiêu Đỉnh sửng sốt một chút, dường như không biết Quốc Vương làm sao biết được, nhưng rất nhanh gật gật đầu: " Đúng, Nhị hoàng huynh hình như tâm tình không tốt lắm. "

" Hừ, hắn còn có mặt mũi tâm tình không tốt, phàm là hắn có chút đầu óc, chuyện cũng không đến nước này, ngươi có đi thăm Tiểu Ngũ không?"

TÂN NƯƠNG GẢ THẾ CỦA ĐẠI SƯ TỬ NGUYÊN SOÁI - BÁC CHIẾNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ