Chương 55: Gây gổ, chia tay

9.3K 140 0
                                    

Hôm nay Lục Hoài Chuẩn gọi cho cô, gần đây đang bận bịu chuyện tốt nghiệp, bởi vì hai người không học cùng trường đại học nên muốn học nghiên cứu sinh cùng nhau.

Chuẩn bị xong cả rồi, hôm nay gọi điện thoại đại loại muốn đón cô ra ngoài ăn cơm xem phim các thứ, thuận tiện hỏi cô có nhận được thư thông báo chưa.

Ban đầu Lục Lâm Vãn không nói với Lục Hoài Chuẩn, đợi đến lúc chuẩn bị ăn cơm xong mới nói, tránh để Lục Hoài Chuẩn ăn không trôi.

Trước đó Lục Lâm Vãn từng đề cử một quán ăn nổi tiếng, là quán lẩu nổi tiếng trên mạng, tối nay hai người cùng đến đó quẹt thẻ. Có lẽ là Lục Lâm Vãn không biết nói nguyên nhân chuyện này cho Lục Hoài Chuẩn thế nào, cho nên khẩu vị không tốt lắm, chưa ăn được bao nhiêu đã không ăn nổi nữa rồi.

Lục Hoài Chuẩn thấy cô ăn ít, hỏi cô: "Sao ăn ít vậy? Hôm nay có tâm sự phải không? Đã nhận được thư thông báo chưa?"

Lục Lâm Vãn vốn đã lo lắng, nhìn anh vẫn cứ nhúng thịt bò rồi gắp cho cô ăn, cô há miệng ăn một miếng, sau đó uống chút trà sữa, tiêu hóa xong mới nói với Lục Hoài Chuẩn: "Lục Hoài Chuẩn, em nhận được thư thông báo rồi."

Lục Hoài Chuẩn nghe nói vậy thì thấy rất vui, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười.

Nhưng lời nói tiếp theo của Lục Lâm Vãn khiến anh như bị sét đánh.

"Nhưng không phải cùng trường với anh, em nhận được thư của Oxford."

Hai người không cùng trường với nhau.

Nghe nói vậy, mặt Lục Hoài Chuẩn xụ xuống, không giống với những gì anh nghĩ, anh cho rằng cô nhận được thư giống mình.

Kết quả lại không phải.

"Chuyện gì thế? Có phải vẫn chưa nhận được thư từ trường khác không, anh sẽ chờ thêm, biết đâu nhận được thư của Oxford luôn?"

Ban đầu Lục Hoài Chuẩn muốn đi Harvard, dù sao chuyên ngành của anh qua bên trường về kinh tế cũng tốt hơn, không thể đi cùng mình.

Nhưng Lục Lâm Vãn không nhận được, không thể đi Mỹ với anh.

Cho nên Lục Lâm Vãn đi sang ngồi, nũng nịu nói với anh: "Em nghĩ kĩ rồi, dù sao chúng ta cũng từng học khác trường nhau, cũng từng yêu xa rồi, nước Mỹ với nước Anh cũng không xa mấy, đi máy bay cũng tiện, đến lúc đó được nghỉ lễ gì đó thì em đi tới chỗ anh, hoặc là anh nghỉ thì đến chỗ em? Giống như lúc trước ý."

Vừa nghe những lời của cô thì sắc mặt Lục Hoài Chuẩn đã không tốt lắm rồi, anh trầm mặc suy nghĩ một chút, nói: "Anh đợi thêm xem sao, nếu anh cũng có thể nhận được thư từ Oxford thì sao, nếu như không được thì sang năm anh thi lại."

Nghe anh nói như vậy, Lục Lâm Vãn cảm thấy vô cùng áy náy, tại sao có thể vì vậy mà để anh từ bỏ Harvard cơ chứ.

Trước giờ anh luôn muốn đi Harvard.

"Đừng như vậy mà, anh trước giờ đều muốn đi Harvard, chỉ có vài năm thôi, chớp mắt là qua ấy mà, không nên vì em mà làm như vậy, chúng ta cũng đã yêu nhau rồi."

[H]CHINH PHỤC ĐỐI THỦ ĐẾN NGHIỆNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ