Bữa tối đi theo hướng cực kỳ quỷ dị, dựa theo lời nói của Thẩm tổng: "Tiểu Vương cũng tới rồi. Đều là người trong nhà, chúng ta ngồi cùng nhau đi."
Trong phòng riêng, Thẩm tổng ngồi ở ghế chính, bên phải là vợ chồng Vương Mẫn Hành, bên trái là Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác.
Tiêu Chiến đã đi làm nhiều năm, trải qua nhiều sự kiện trọng đại, nhân vật lớn cũng gặp rất nhiều; con người từng thuyết trình sinh động ở phía bên kia Thái Bình Dương, bây giờ lại bị đảo ngược, đối mặt với ánh mắt dò xét của Vương Mẫn Hành thì xấu hổ đến mức không dám ngẩng đầu lên.
Áp suất bên Vương Mẫn Hành rất thấp, sắc mặt tuyệt đối không tốt, lại nể mặt Thẩm Khâu nên không tiện nổi giận; vợ anh ta ngược lại rất ôn hoà, thậm chí còn thân thiện chào hỏi Tiêu Chiến, "Đã lâu không gặp, còn nhớ chị không?"
"Đương nhiên rồi, chị Kiều."
Thế giới thật kì diệu, đàn chị từng làm cố vấn cho Tiêu Chiến khi còn học đại học, bây giờ lại trở thành chị dâu của Vương Nhất Bác.
Vương Mẫn Hành gửi cho vợ mình một ánh mắt hình viên đạn, nhưng cô dường như không hề để ý, vừa cười vừa gắp rau cho chồng.
Thẩm Khâu giả bộ không nhìn thấy tình huống vi diệu này, bình tĩnh gọi người phục vụ rót rượu cho mọi người, lại còn nói với Vương Nhất Bác: "Tiểu Vương đừng uống. Nhiệm vụ của cậu là chăm sóc tốt cho Tiêu Chiến."
Hôm nay Vương Nhất Bác mới gặp Thẩm Khâu lần đầu tiên, ban đầu còn có chút cảnh giác đối với người đàn ông luôn được Tiêu Chiến khen ngợi; nhưng Thẩm Khâu vừa nói lời này ra, sự cảnh giác trong lòng Vương Nhất Bác bị đánh tan, toàn thân đều trở nên thoải mái, trả lời cũng rất chân thành.
"Thẩm tổng cứ yên tâm."
Ban đầu Vương Nhất Bác còn có chút do dự, bây giờ lại hoàn toàn thả lỏng bản thân, phớt lờ vẻ mặt phức tạp của anh trai mình, đối xử ân cần với Tiêu Chiến như thường lệ.
"Bảo----" Thấy Tiêu Chiến run rẩy, đột nhiên trừng mắt nhìn mình, Vương Nhất Bác vội vàng sửa lại, "Anh Chiến, anh ăn cái này đi."
Đĩa ăn trước mặt Tiêu Chiến gần như đã bị Vương Nhất Bác lấp đầy.
Vương Mẫn Hành không thể nhịn được nữa: "Tự ăn đi, anh ta không có tay sao?"
Vương Nhất Bác không chịu kém cạnh, phản bác lại: "Đồ ăn của anh không phải do chị dâu gắp à?"
Khiến cho anh trai cậu phẫn nộ, dùng ánh mắt oán trách mà liếc nhìn Thẩm Khâu, dường như chất vấn không thành tiếng.
Thẩm Khâu nâng chén, cười nói: "Anh kêu tôi tìm một chuyên gia về lĩnh vực thị trường. Tôi tìm tới cho anh, không có ý gì khác."
Thuỵ Tâm là dự án chip cảm biến hình ảnh đầu tiên ở Trung Quốc, nếu có thể tồn tại, nó sẽ lấp đầy khoảng trống công nghệ trong lĩnh vực này. Đối với các nhà đầu tư, đây là một dự án lớn, cũng là cơ hội cực kỳ lớn. Thẩm Khâu có thể khống chế số lượng cổ phần của chính mình, còn dự định giới thiệu thêm vài nhà đầu tư để tăng cao cơ cấu vốn, đồng thời cũng giảm thiểu sự rủi ro.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BJYX] ĐỘNG TÂM (Hoàn)
FanfictionHai con người thiếu hiểu biết về tình yêu, bị hút đến gần nhau. 1v1 HE Fic này có thể coi như một bộ phim truyền hình hiện đại. Ngoài tình yêu, lý tưởng, những âm mưu, tranh chấp chốn công sở cũng được miêu tả rất rõ nét. Với tôi thì edit fic này k...